Lăng Vi nóng bức, cả người toát mồ hôi, nửa giờ, toàn thân cô ướt đẫm.
“Khốn kiếp!” Sợi tóc dài dính vào bên má, khó chịu muốn chết. Áo thun cũng bị thấm ướt, dán chặt vào người.
Anh nghiền ngẫm nhìn cô chằm chằm, đôi mắt đen nhìn ngực cô không rời.
Lăng Vi thấy rõ tia trào phúng trong mắt anh.
Cô cúi đầu nhìn ngực mình, áo thun bị mồ hôi thấm ướt, dính sát vào người. Chỗ ngực như ẩn như hiện, khó che giấu bộ ngực đầy đặn, ngay cả áo ngực viền hoa màu da cũng có thể thấy rất rõ ràng.
Lăng Vi quẫn quách, mặt đỏ bừng.
Hai tay ôm ngực ngồi vào ghế tài xế, tức giận đóng cửa xe.
Cô dùng sức trừng anh, ghét ánh mắt của anh! Ghét vẻ mặt của anh! Ghét giọng điệu nói chuyện của anh! Nhất là biểu tình trơ tráo không cười của anh!
Vào giờ phút này, cô hận không thể móc mắt anh ra, đạp nghiền nát dưới chân! Hận không thể xông lên, nạo mặt anh thành con mực! Hận không thể xé miệng anh, lấy kim vá lại!
Diệp Đình đột nhiên bật cười. Cô giận quá, ngực phập phồng kịch liệt.
“Ngu ngốc!” Mắt anh sáng ngời, cảm giác giống như trở lại mới ôm cô.
Lăng Vi càng thẹn thùng quẫn bách! Cô biết, người này cố ý!
Cố ý khiến cô khó chịu! Nhìn anh cười đáng ghét như vậy, nhất định không có chuyện tốt!
Mặt Lăng Vi giận đến tối đen, tâm tình Diệp Đình rất tốt. Chọc tiểu nha đầu miệng lưỡi sắc bén này giận đến giậm chân
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/doc-sung-nhat-the/2844512/chuong-22.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.