Edit: Hanglulu
Beta: Vĩnh An
Mùa xuân ở Tây Bắc đến rất muộn, Tần Dục đã bắt đầu cho nạn dân cùng với phụ binh ngừng việc khai phá vào mùa đông. Mùa xuân đến nên nhiều khu đất ở Tây Bắc đều được khai phá để trồng lương thực.
Ruộng đất mới khai phá cũng không quá phì nhiêu màu mỡ, chỉ sợ sản lượng lương thực trong tương lai sẽ không cao, nhưng vẫn là niềm hi vọng cho nạn dân.
Lúc này vẫn còn nạn dân từ Trung Nguyên kéo đến Tây Bắc. Tần Dục thu nhận hết tất cả, đồng thời cũng cảm thấy áp lực cực lớn. May mắn là hắn đã chuẩn bị rất nhiều để có thể hỗ trợ những nạn nhân này.
Tần Dục chưa bao giờ bận đến thế, mỗi ngày đều có rất nhiều việc phải xử lý, mà mỗi ngày Tây Bắc đều phát sinh những biến đổi lớn.
Tây Bắc vốn từng là nơi không có người ở, nay càng trở nên đông đúc, quân đội cũng được mở rộng hơn.
Đương nhiên, điều ngạc nhiên nhất đối với Tần Dục là cuối cùng hắn đã có thể đứng dậy.
Tần Dục dựa vào quải trượng để đứng vững rồi sau đó di chuyển từ từ về phía trước. Tuy vẫn không thể so sánh được với những người bình thường, nhưng tất cả điều này đã làm hắn vô cùng vui mừng.
Mà tối nay còn xảy ra một việc làm Tần Dục hết sức kinh ngạc.
Hắn giật mình tỉnh dậy nửa đêm vì quần ướt. Dĩ nhiên không phải là do hắn tiểu tiện, mà hắn lại một lần nữa "trưởng thành".
Trước kia, khi lần đầu gặp chuyện này, hắn còn có chút không
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/doc-sung-ngoc-hau/1636482/chuong-118.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.