Edit: Tiểu Mật
Beta: Ahkung
Giữa sân đột nhiên trở nên an tĩnh, chỉ còn lại tiếng của mấy con ngựa ngẫu nhiên thở phì phì vài cái.
Tất cả mọi người ở đây đều không nghĩ tới việc đột nhiên Quốc sư lại ra tay. Mà bọn họ lại càng không ai có suy nghĩ là ở trong đội quân Tây Bắc này một Thôi tướng quân cũng coi như võ nghệ cao cường cư nhiên sau khi bị người khác tùy tiện ném một cái liền ngất đi.
Ước chừng do sức nặng trên lưng tự nhiên biến mất làm con ngựa của Thôi Anh Nam bất an đứng tại chỗ ngọ nguậy vài cái, rồi lại cúi xuống nhìn Thôi Anh Nam đang nằm trên mặt đất. Tựa như chính nó cũng không biết tại sao Thôi Anh Nam lại đột nhiên ngã xuống.
Tần Dục: "..."
Lục Di Ninh ra tay quá nhanh, mà hắn lại... cảm thấy chuyện này thực sự không tồi, rất có ý tứ.
Tần Dục đang suy nghĩ như vậy thì thấy Lục Di Ninh quay đầu nhìn về phía mình, lập tức ném cho Lục Di Ninh một ánh mắt trấn an. Lục Di Ninh thấy vậy mới thở dài nhẹ nhõm, lúc này nàng mới thực sự cảm thấy yên lòng.
Lúc nãy khi nàng đột nhiên đánh người, trừ bỏ cảm giác được hắn ta đối với Tần Dục có sát ý ra còn có một nguyên nhân khác nữa, chính là do nàng cảm nhận được Tần Dục thực lòng không thích người kia.
Bây giờ xem ra nàng đã làm đúng rồi!
Lục Di Ninh liền yên lòng trở lại. Nhưng lúc này trong lòng đám người Lý Sùng An lại càng thêm chắc chắn một
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/doc-sung-ngoc-hau/1636474/chuong-110.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.