Edit: Caarmtus1510
Beta: Rysa
"Dù Đoan vương là phế nhân cũng không sao, chỉ cần hắn đối xử tốt với chúng ta là được." Một nữ nhân có vẻ ngoài mỹ mạo nói.
Lại nói, sau khi Trương Giám quyết định đưa vài nữ nhân đến cho Tần Dục, hắn liền chọn lựa vô cùng cẩn thận.
Không xinh đẹp không được, không sạch sẽ không được, không tự nguyện cũng không được... Cuối cùng, từ đám nha hoàn quý phủ của mình cùng nữ tử bình dân chỉ tuyển ra được bốn người.
Bốn nữ nhân này trước kia sống không được tốt lắm, tất cả đều thật lòng muốn được sống những ngày tháng tốt đẹp cùng Tần Dục, còn về phần Tần Dục là một phế nhân không thể có con nối dòng, các nàng không quan tâm.
Đặc biệt là vị cô nương có mỹ mạo xinh đẹp nhất trong bốn vị kia, nàng xuất thân từ gia đình nông dân bình thường, tuy rằng có phụ mẫu cùng vài vị ca ca tẩu tẩu sủng ái, từ nhỏ không phải làm việc gì, thậm chí phụ mẫu còn lo lắng dung mạo của nàng sẽ khiến kẻ khác thèm muốn nên không cho nàng ra khỏi cửa, nhưng cuộc sống của nàng rất khổ. Từ nhỏ đến lớn, nàng chưa bao giờ được ăn bữa cơm no, càng khỏi bàn đến gà vịt thịt cá.
Trương Giám tìm đến nàng, sau vài ngày cho nàng ăn ngon uống say, nàng liền một lòng muốn được ở lại sống ngày tháng tốt đẹp.
Không cần nói điều gì khác, chỉ cần mỗi ngày cho nàng ấy chút thịt. Dù Tần Dục có là lão tử bảy mươi tuổi đi nữa, nàng cũng sẽ khăng khăng một
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/doc-sung-ngoc-hau/1636466/chuong-102.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.