Edit: Tiểu Pi
Beta: Quanh
Số lượng đồ vật tịch thu được từ chỗ huyện lệnh và bà cốt nhiều hơn Tần Dục nghĩ rất nhiều.
Hai người này xây một tòa nhà rất lớn ở trong núi, nhìn bề ngoài nó rất bình thường, nhưng sau khi đào sâu ba thước đất thì đào được vô số vàng bạc.
Nhìn số vàng bạc này, rồi nhìn lại những bá tánh đang phải mặc quần áo rách nát của huyện Vạn Sơn, Tần Dục có cảm giác nói không nên lời.
“Vương gia, chúng ta thu được rất nhiều tiền! Chuyến đi Tây Bắc lần này ngài cũng không cần buồn rầu nữa rồi……” Kim Nham mang theo rất nhiều rương vàng bạc trở về, mặt mày vui mừng nói, đang nói đến một nửa lại dừng, sau đó cung kính đứng thẳng người lên.
Thì ra Quốc sư cũng đang ở đây! Có phải bộ dáng vừa rồi của hắn đã để lại ấn tượng không tốt với Quốc sư?
Kim Nham có chút buồn bực, mà cũng thật lòng vui thay cho Tần Dục.
Hắn bảo vệ Tần Dục một đường đến Tây Bắc, tất nhiên Tần Dục mang theo đồ vật gì hắn đều biết, vì vậy mà hắn phát hiện…tựa hồ Đoan Vương rất nghèo.
Vàng bạc mang đến Tây Bắc rất ít đã đành, khi Đoan Vương rời kinh đã đem một số đồ vật không có giá trị giao dịch như đồ cổ hay tranh quý đều đổi thành vàng bạc, sau đó còn… Ở trên đường đi, ngài còn bán đi một ít gia cụ và vật trang trí.
Đoan Vương nghèo thành như vậy, lần này hắn giúp ngài thu về không ít vàng bạc, hẳn là hắn rất có năng lực
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/doc-sung-ngoc-hau/1636463/chuong-99.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.