Khi ta được Mộ Dung Vân ôm về khách điếm, Hứa Dương xem mạch xong liền nói: “Không có gì trở ngại. Triệt Nhi chỉ là bị Lãnh Nhược Tư chọc giận mà thôi, bất quá tốt nhất không cần tái sinh khí, không thì sẽ xảy ra chuyện không tốt lắm đâu !”
“Hảo, không thành vấn đề. Lãnh Nhược Tư, trước khi chuyện của ngươi được giải quyết ta không cho phép ngươi gặp Triệt. Từ giờ trở đi Triệt sẽ ngủ cùng ta. Lăng, ngươi đi tìm phòng khác nghỉ ngơi đi!” Mộ Dung Vân phân phó bọn họ.
Lăng Vân bất mãn nhìn Lãnh Nhược Tư “Đều do hắn, hại ta bị Vân bỏ mặc” “Tiểu Hương, Tiểu Lan, các ngươi ở lại chiếu cố Triệt, chúng ta ra ngoài xem nàng kia đến tột cùng là ai?”. Hắn nếu không làm rõ ràng mọi chuyện, phỏng chừng Triệt Nhi liền thật sự không cần hắn nữa.
Bọn họ đều đi vào một gian phòng khác “Nói, ngươi là ai? Trẫm dám khẳng định tuyệt đối trẫm không biết ngươi!” Lãnh Nhược Tư căm tức nhìn nàng.
“Ngươi thật vô tình. Tuy việc trước đây là lỗi của ta nhưng đã nói xin lỗi với ngươi thế mà ngươi lại nhẫn tâm phủ định mối quan hệ của chúng ta. Ta là Tâm Nhi a!” Tâm Nhi vẻ mặt thương tâm.
“Tâm Nhi? Cái gì Tâm Nhi? Trẫm không biết ngươi? Nói, ngươi như thế nào có miếng ngọc bội này?” Nàng rốt cuộc muốn làm gì?
“Đương nhiên là ngươi đưa a!” Nàng đặc biệt nhấn mạnh chữ “Đưa”.
Cuối cùng, bọn họ hỏi nửa ngày vẫn là hỏi không được gì, Mộ Dung Vân kiên nhẫn đã đến cực hạn “Lãnh Nhược Tư, hiện
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/doc-sung-nam-hau/1586947/chuong-76.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.