Từ ngày ta trúng độc, Lãnh Nhược Tư mỗi ngày một tấc cũng không rời ta, ta quả thật cao hứng khi hắn mỗi phút mỗi giây đều ở cạnh ta, nhưng đây là không phải quá không tự do hay sao?
“Nhược Tư, ngươi không cần lúc nào cũng đi theo ta ngaz!” Ta không phải tiểu hài tử.
“Không thể”. Vạn nhất chuyện như lần trước lại phát sinh thì làm sao?
Ai…… Xem ra là nói không thông “Khi nào thì chúng ta xuất phát a?” Không lẽ cứ ở mãi khách điếm a?
“Ngày mai, hôm nay để cho ngươi hảo hảo nghỉ ngơi, ngày mai hẳn là có thể đến hoàng cung Vũ quốc!” Lãnh Nhược Tư cười cười giải thích.
Thật nhanh nga ! “Triệt Nhi làm sao vậy?” Nhìn dáng vẻ của hắn dường như sinh khí?
“Không có, chỉ là cảm thấy thời gian trôi thật nhanh !” Có điểm mất mát mà thôi.
“Ngươi lại miên man suy nghĩ cái gì nữa rồi?” Từ sau khi Triệt Nhi mang thai, không chỉ có thích khóc, hơn nữa cũng rất thích miên man suy nghĩ.
“Không có a !” Ta mới không thừa nhận đâu !
“Phụ hậu, chúng ta đến rồi !” Tiểu Vân Vân cùng Cầu Cầu xông vào.
Bọn họ toàn hướng ta vọt lại đây, ta ôm lấy Tiểu Vân Vân “Phụ hậu, ta cùng Cầu Cầu có mang điểm tâm đến cho người ăn nga !” Tiểu Vân Vân đem điểm tâm dường như rất quý đưa ra.
“Cám ơn”. Ta vui vẻ cầm lấy ăn.
“Không cần cảm tạ, ta thích nhất Phụ hậu” .Tiểu Vân Vân cao hứng ở trên mặt thật ta hôn một cái rõ to.
Lãnh Nhược Tư nhìn đến sắc mặt
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/doc-sung-nam-hau/1586941/chuong-70.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.