Chương trước Chương 1 Chương 2 Chương 3 Chương 4 Chương 5 Chương 6 Chương 7 Chương 8 Chương 9 Chương 10 Chương 11 Chương 12 Chương 13 Chương 14 Chương 15 Chương 16 Chương 17 Chương 18 Chương 19 Chương 20 Chương 21 Chương 22 Chương 23 Chương 24 Chương 25 Chương 26 Chương 27 Chương 28 Chương 29 Chương 30 Chương 31 Chương 32 Chương 33 Chương 34 Chương 35 Chương 36 Chương 37 Chương 38 Chương 39 Chương 40 Chương 41 Chương 42 Chương 43 Chương 44 Chương 45 Chương 46 Chương 47 Chương 48 Chương 49 Chương 50 Chương 51 Chương 52 Chương 53 Chương 54 Chương 55 Chương 56 Chương 57 Chương 58 Chương 59 Chương 60 Chương 61 Chương 62 Chương 63 Chương 64 Chương 65 Chương 66 Chương 67 Chương 68 Chương 69 Chương 70 Chương 71 Chương 72 Chương 73 Chương 74 Chương 75 Chương 76 Chương 77 Chương 78 Chương 79 Chương 80 Chương 81 Chương 82 Chương 83 Chương 84 Chương 85 Chương 86 Chương 87 Chương 88 Chương 89
Chương sau
Từ sau khi Thục phi bị đày vào lãnh cung, tâm của ta luôn luôn bất an. Hôm nay, ta một mình ngồi ở hoa viên than thở, “Hoàng hậu, người đang nghĩ gì vậy?” Mẹ con Du phi đến đây. “Không có gì. Các ngươi ngồi đi !” Ta cười cười nhìn bọn họ. “Là lo lắng cho Hoàng Thượng sao? Yên tâm đi ! Hoàng Thượng không có việc gì đâu. Thục phi không có khả năng làm cái gì.” Du phi an ủi ta. “Đúng vậy ! Phụ hậu đừng lo lắng, cùng chơi với Huyên nhi a !” Huyên nhi giữ chặt ta muốn ta cùng chơi với nàng. Sau đó thì ta chơi với nàng, một hồi sau. “Huyên Nhi, chúng ta nghỉ ngơi đi, ta mệt rồi” Bởi vì lo lắng cho Lãnh Nhược Tư nên mấy ngày nay ta ngủ không được tốt, thể lực cũng tự nhiên kém đi. “Không chịu. Phụ hậu, tiếp tục chơi thôi !” Huyên Nhi không thuận theo mà còn lôi kéo ta. “Huyên Nhi không thể lôi kéo hoàng hậu chơi nữa. Hoàng hậu thân mình chịu không nổi ” Du phi từ ái ôm lấy Huyên Nhi. Ta cảm kích nhìn nàng, vội vàng ngồi xuống nghỉ ngơi. “Du phi. Thực xin lỗi, ta……” Ta áy náy nhìn nàng, bởi vì ta hại nàng mất đi trượng phu. “Hoàng hậu không cần giải thích. Hoàng Thượng cho tới bây giờ chưa từng yêu ta. Có người hay không thì tình trạng của ta cũng không thay đổi. Huống hồ ta còn có Huyên Nhi, chỉ cần có nó thì ta đã hạnh phúc rồi !” Du phi vui vẻ nói. “Nhất định” Lúc này Lãnh Nhược Tư đến, “Triệt Nhi, các ngươi sao lại ở đây? Bọn Tiểu Hương đâu?” Đến cả huynh đệ Huy Hoàng cũng không thấy là sao ? “Không biết. Gần đây không thấy bọn họ” Không biết họ đang làm gì rồi. “Vậy sao? Xem ra trẫm quá sủng ái bọn họ rồi. Triệt Nhi, sắc mặt sao lại không tốt như thế?” Hắn lo lắng nhìn chăm chú vào ta. “Có sao không? “Hoàng Thượng cát tường. Hoàng hậu mấy ngày nay ngủ không được tốt mới như vậy” Du phi thay ta giải thích. “Ngủ không tốt? Sao lại như thế?” Lãnh Nhược Tư không rõ nhìn nàng. “Còn không phải do phụ hoàng không tốt, cứ làm cho Phụ hậu lo lắng” Huyên Nhi sinh khí chu cái miệng nhỏ nhắn. Lo lắng? Nguyên lai Triệt Nhi vẫn lo lắng chuyện Thục phi sẽ làm chuyện bất lợi cho hắn? Thật sự là đứa ngốc mà. Bất quá Triệt Nhi như vậy càng làm hắn thích, Lãnh Nhược Tư ôm lấy ta rồi ôn nhu nói: “Triệt Nhi đừng lo lắng. Mau trở về giường rồi hảo hảo nghỉ ngơi” “Ân” Hắn bên cạnh làm cho ta thấy an tâm. Trên đường Lãnh Nhược Tư ôm ta trở về phòng, chúng ta gặp được Tiểu Hương với Huy Hoàng, Tiểu Lan với Hạo Nhiên cùng một chỗ, “Sao nhóm bọn họ lại ở cùng một chỗ a?” Ta kinh ngạc không thôi. “Không tốt sao?” Hắn lại thấy rất tốt . “Không có a ! Chỉ là ta ngày ngày ở cùng một chỗ với bọn họ nhưng một chút cũng không phát hiện, ta thật ngốc nga !” Tuy rằng ta không muốn thừa nhận cũng không được. “Triệt Nhi không được nói mình như vậy. Ngoan ngoãn trở về phòng nghỉ ngơi nha” Hắn ôm ta trở lại phòng rồi nhẹ nhàng đặt ta lên giường. “Nhược Tư, ở lại với ta đi !” Ta không muốn ở một mình đâu ! “Hảo” Hắn vội vàng leo lên giường ôm lấy ta. Đến tối, khi ta kêu Tiểu Hương, Tiểu Lan tiến vào. “Vương gia, người tìm chúng ta có việc gì sao?” Tiểu Lan không rõ nhìn ta. “Hai người các ngươi không có gì nói với ta sao?” Các nàng cùng lắc đầu. “Ta hôm nay không cẩn thận gặp được các ngươi cùng huynh đệ Huy Hoàng ở cùng một chỗ nga !” Ta buồn cười nói. “Vương gia……” Tiểu Hương xấu hổ đến đỏ cả mặt. “Được rồi, được rồi. Ta không có ý tứ gì khác, các ngươi tìm được nơi nương tựa tốt, ta cũng rất vui mà” “Thật tốt quá ! Vương gia, người đồng ý ?” Tiểu Lan cũng vui vẻ không thôi. Bạn đang Ta gáºt gáºt Äầu. Mà lúc nà y á» lãnh cung, Thục phi lại Äang tiến hà nh má»t chuyá»n bà máºt không muá»n cho ngÆ°á»i biết, âTiá»u Há»ng, chủ tá» ta trÆ°á»c kia Äá»i vá»i ngÆ°Æ¡i nhÆ° váºy !â Thục phi thi ân nói. âNÆ°Æ¡ng nÆ°Æ¡ng Äá»i vá»i nô tỳ ân trá»ng nhÆ° núiâ Nếu không có nÆ°Æ¡ng nÆ°Æ¡ng nà ng có lẽ Äã chết. âTá»t lắm. NgÆ°Æ¡i mau giúp ta chuẩn bá» má»t bá» quần áo cung nữ rá»i mang ta ra khá»i lãnh cungâ Nà ng âm hiá»m cÆ°á»i, nà ng muá»n cho Lãnh Nhược TÆ° trả Äại giá. Tá»i nay là tiá»c quân thần má»i nÄm má»t lần nên hoà ng cung rất náo nhiá»t. Và o ngà y nà y, Lãnh Nhược TÆ° má» yến tiá»c rá»i má»i các Äại thần Äến hoà ng cung tham gia, các Äại thần cÅ©ng sẽ mang gia quyến Äến nên khiến hoà ng cung náo nhiá»t hÆ¡n ngà y thÆ°á»ng rất nhiá»u. Ta cùng Lãnh Nhược TÆ° Äi ra âTham kiến Hoà ng Thượng, hoà ng háºuâ âTất cả bình thân ! Yến há»i bắt Äầuâ Yến há»i hôm nay các Äại thần có thá» không tuân thủ phép tắc quân thần mà táºn tình cuá»ng hoan, má»i ngÆ°á»i vui Äùa má»t cách cao hứng. âTiá»u Triá»t Triá»t, chúng ta cùng nhau Äi chÆ¡i Äi!â Duẫn Tuyết bắt lấy ta. âChÃnh ngÆ°Æ¡i Äi chÆ¡i Äi, ta không muá»n chÆ¡i nữa. Ta má»t quáâ Ban ngà y ta bá» Lãnh Nhược TÆ° triá»n suá»t, má»t chết ta! âDuẫn Tuyết, buông Triá»t Nhi ra. Triá»t Nhi, Äừng ÄỠý nà ng mà hãy lo nghá» ngÆ¡i Äiâ Xem ra ban ngà y tháºt sá»± Äã là m má»t chết hắn. âÄược rá»i. Tiá»u Triá»t Triá»t, ngÆ°Æ¡i Äúng là xui sẻo khi có má»t trượng phu bất mãn nhÆ° váºyâ Duẫn Tuyết châm chá»c Lãnh Nhược TÆ°. âKhông cần ngÆ°Æ¡i nhiá»u chuyá»nâ Nữ nhân nà y dám á» trÆ°á»c mặt Triá»t Nhi là m xấu hình tượng hoà n mỹ của hắn, tháºt sá»± là lá»n máºt âNhược TÆ°, Äừng nóng giáºn. Các ngÆ°Æ¡i không cần á»n nữa, Äá» ta ngủ má»t chútâ Ta không chút khách khà Ỡtrong lòng Lãnh Nhược TÆ° thiu thiu ngủ, kỳ tháºt cÅ©ng không tháºt sá»± ngủ Äược. âHoà ng Thượng, thá»nh dùng trà .â Má»t cung nữ dâng trà lên. Lãnh Nhược TÆ° vừa muá»n uá»ng, ta già nh trÆ°á»c má»t bÆ°á»c âTa cÅ©ng muá»n uá»ngâ Hảo khát nga! Lãnh Nhược TÆ° láºp tức Äem chén trà mà uy ta uá»ng. Uá»ng Äược má»t ná»a, sắc mặt ta trắng bá»ch nghiêng Äầu sang má»t bên rá»i phun ra má»t ngụm máu tÆ°Æ¡i. Lãnh Nhược TÆ° liá»n ôm chặt lấy ta, âTriá»t Nhi, ngÆ°Æ¡i là m sao váºy?â NhÆ° thế nà o lại Äá»t nhiên há»c máu chứ? Chẳng lẽ trà nà y có vấn Äá»? âHoà n hảo, ngÆ°Æ¡iâ¦â¦ NgÆ°Æ¡i không có viá»c gìâ Nói xong ta liá»n ngất Äi. Lo lắng của ta tháºt sá»± không phải dÆ° thừa . âTriá»t Nhi/ hoà ng háºuâ¦â¦â Má»i ngÆ°á»i sá»t ruá»t nhìn chÄm chú và o ta, thừa dá»p má»i tầm mắt Äá»u dừng á» trên ngÆ°á»i ta, cung nữ vừa rá»i cầm chủy thủ Äâm tá»i. Vì lo lắng cho ta nên Lãnh Nhược TÆ° cÄn bản không chú ý tá»i, chá» khi hắn chú ý tá»i thì chủy thủ Äã muá»n cắm tháºt sâu và o ngá»±c hắn, hắn chá» ká»p Äánh bay cung nữ kia. Cung nữ bá» Äánh Äến hấp há»i, Lãnh Nhược TÆ° buông ta ra rá»i cá» gắng chá»ng Äỡ thân mình bá» thÆ°Æ¡ng nặng mà hÆ°á»ng nà ng Äi tá»i, thấy rõ rà ng bá» dáng của nà ng liá»n kinh ngạc nói: âThì ra là Thục phi ngÆ°Æ¡i. Äem giải dược giao ra Äâyâ Hắn tuyá»t Äá»i không thá» Äá» cho Triá»t Nhi gặp chuyá»n không may, tuyá»t Äá»i không thá». âNgÆ°Æ¡iâ¦â¦ Cho rằng taâ¦â¦ Ta sẽ có giảiâ¦â¦ Giải dược sao?â Thục phi cÆ°á»i to không thôi. Lá»i của nà ng vừa thá»t ra Äã bá» má»t chÆ°á»ng Äánh chết. Sau hắn cÅ©ng chá»ng Äỡ không ná»i mà ngã xuá»ng, vết máu á» ngá»±c nhanh chóng lan rá»ng khiến các Äại thần choáng váng, chá» có Duẫn Dung là còn giữ lại Äược chút tá»nh táo. âNgá»± y mau Äi xem hoà ng háºuâ Còn hắn sẽ chữa thÆ°Æ¡ng cho Lãnh Nhược TÆ°. âPhụ hoà ng, Phụ háºu các ngÆ°Æ¡i không cần chết a !â Tiá»u Vân Vân khóc lá»n không thôi. Tiá»u HÆ°Æ¡ng cùng Tiá»u Lan ôm lấy Tiá»u Vân Vân trấn an hắn. Yến há»i vì ta cùng Lãnh Nhược TÆ° bá» thÆ°Æ¡ng mà Äình chá». Duẫn Dung sai ngÆ°á»i Äem chúng ta vá» phòng. Má»t lát sau. âLão công, Hoà ng Thượng cùng Tiá»u Triá»t Triá»t thế nà o rá»iâ Duẫn Tuyết há»i ra vấn Äá» má»i ngÆ°á»i muá»n há»i. âTình huá»ng thá»±c không xong. Hoà ng Thượng ngá»±c trúng má»t Äao là m thÆ°Æ¡ng tá»n Äến mạch máu, Äao nà y có khả nÄng khiến ngÆ°á»i mất mạng. Còn hoà ng háºu thân trúng ká»ch Äá»c, hÆ¡n nữa Äá»c kia ta giải không Äượcâ Duẫn Dung sắc mặt nghiêm trá»ng. âKia là m sao bây giá» a? VÆ°Æ¡ng gia, nếu Hoà ng Thượng cùng hoà ng háºu bất luáºn ai trong hai ngÆ°á»i xảy ra chuyá»n thì Lãnh quá»c liá»n thảmâ Các Äại thần lo lắng không thôi. Hắn hiá»u Äược, nếu hoà ng háºu xảy ra chuyá»n, Má» Dung quá»c sẽ không bá» qua cho Lãnh quá»c. HÆ¡n nữa tên Má» Dung Vân yêu Äá» thà nh si sẽ tuyá»t Äá»i không bá» qua. Má» Dung quá»c trong ngÅ© quá»c Äứng hạng thứ hai sau Lãnh quá»c, Lãnh quá»c bá»i vì có Lãnh Nhược TÆ° mà trá» thà nh ngÅ© quá»c tá»i cÆ°á»ng, nếu quả hắn xảy ra chuyá»n, Lãnh quá»c không có khả nÄng so vá»i quá Má» Dung quá»c. âChuẩn bá» xe ngá»±a ÄÆ°a Hoà ng Thượng cùng hoà ng háºu mang Äi, hy vá»ng hắn có thá» nguyá»n ý cứu ngÆ°á»iâ âÄi Äâu !â Má»i ngÆ°á»i nghi hoặc nhìn Duẫn Dung. âCác ngÆ°Æ¡i Äi rá»i sẽ biếtâ Hy vá»ng hắn có thá» xem mình là con dân Lãnh quá»c mà khai ân cứu ngÆ°á»i, không thì váºn má»nh Lãnh quá»c â¦
Chương trước Chương 1 Chương 2 Chương 3 Chương 4 Chương 5 Chương 6 Chương 7 Chương 8 Chương 9 Chương 10 Chương 11 Chương 12 Chương 13 Chương 14 Chương 15 Chương 16 Chương 17 Chương 18 Chương 19 Chương 20 Chương 21 Chương 22 Chương 23 Chương 24 Chương 25 Chương 26 Chương 27 Chương 28 Chương 29 Chương 30 Chương 31 Chương 32 Chương 33 Chương 34 Chương 35 Chương 36 Chương 37 Chương 38 Chương 39 Chương 40 Chương 41 Chương 42 Chương 43 Chương 44 Chương 45 Chương 46 Chương 47 Chương 48 Chương 49 Chương 50 Chương 51 Chương 52 Chương 53 Chương 54 Chương 55 Chương 56 Chương 57 Chương 58 Chương 59 Chương 60 Chương 61 Chương 62 Chương 63 Chương 64 Chương 65 Chương 66 Chương 67 Chương 68 Chương 69 Chương 70 Chương 71 Chương 72 Chương 73 Chương 74 Chương 75 Chương 76 Chương 77 Chương 78 Chương 79 Chương 80 Chương 81 Chương 82 Chương 83 Chương 84 Chương 85 Chương 86 Chương 87 Chương 88 Chương 89
Chương sau