Ta ở trong phòng đợi hắn hơn một tháng, cả ngày đều lấy nước mắt rửa mặt “Vương gia, ngài rốt cuộc làm sao vậy?” Bọn Tiểu Lan lo lắng không thôi.
Ta hai mắt trống rỗng nhìn về phía trước cái gì cũng không nói. Lúc này Bạch Nguyệt Thần đến “Có thể để ta cùng hoàng hậu nói chuyện riêng một lát được không?” Hắn hỏi các nàng.
Tiểu Lan gật gật đầu rồi lui ra ngoài đóng cửa lại, “Hoàng hậu, người không cần như vậy. Chỉ cần nhờ Du phi đem sự tình nói rõ ràng với Hoàng Thượng thì tốt rồi. Ta hiện tại phải đi”. Đã một tháng, hắn không nói một lời nào mà chỉ khóc cả ngày khiến hắn ngày càng gầy yếu.
“Không được đi”
“Hoàng hậu, vì cái gì lại làm như vậy chứ?” Hắn thật sự không rõ vì cái gì làm như vậy?
“Không cần nói thêm gì nữa” Ta lạnh lùng nói.
“Hoàng hậu, người……” Bạch Nguyệt Thần bất đắc dĩ.
“Ngươi giúp ta ra ngoài một chút được không?” Ta không muốn cứ ở trong phòng như thế này.
Ta lôi hắn tới hoa viên. Cùng lúc này Lãnh Nhược Tư đang phiền toái ở thư phòng đi tới đi lui mà nghĩ “ Không biết Triệt Nhi thế nào ? Vì cái gì Triệt Nhi không tới nhận sai với ta chứ? Chỉ cần hắn hướng mình giải thích và cam đoan về sau không có loại chuyện giống như vậy phát sinh nữa có phải tốt rồi không a ! Vì cái gì ta đợi ước chừng hơn một tháng nhưng hắn vẫn không có tới?
“Hoàng Thượng, ngài có gì phiền não sao? Hôm nay thời tiết rất tốt, Không bằng thiếp bồi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/doc-sung-nam-hau/1586915/chuong-44.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.