Chương trước Chương 1 Chương 2 Chương 3 Chương 4 Chương 5 Chương 6 Chương 7 Chương 8 Chương 9 Chương 10 Chương 11 Chương 12 Chương 13 Chương 14 Chương 15 Chương 16 Chương 17 Chương 18 Chương 19 Chương 20 Chương 21 Chương 22 Chương 23 Chương 24 Chương 25 Chương 26 Chương 27 Chương 28 Chương 29 Chương 30 Chương 31 Chương 32 Chương 33 Chương 34 Chương 35 Chương 36 Chương 37 Chương 38 Chương 39 Chương 40 Chương 41 Chương 42 Chương 43 Chương 44 Chương 45 Chương 46 Chương 47 Chương 48 Chương 49 Chương 50 Chương 51 Chương 52 Chương 53 Chương 54 Chương 55 Chương 56 Chương 57 Chương 58 Chương 59 Chương 60 Chương 61 Chương 62 Chương 63 Chương 64 Chương 65 Chương 66 Chương 67 Chương 68 Chương 69 Chương 70 Chương 71 Chương 72 Chương 73 Chương 74 Chương 75 Chương 76 Chương 77 Chương 78 Chương 79 Chương 80 Chương 81 Chương 82 Chương 83 Chương 84 Chương 85 Chương 86 Chương 87 Chương 88 Chương 89
Chương sau
“Triệt nhi tỉnh tỉnh, mau tỉnh lại !“. Lãnh Nhược Tư vỗ nhẹ mặt ta. “Ân~~~~~~ cho ta ngủ thêm chút nữa“ . Ta có điểm không kiên nhẫn. “Triệt nhi ăn cơm trưa rồi ngủ tiếp, không thì bụng sẽ chịu không nổi “.Lãnh Nhược Tư khuyên ta Đã muốn giữa trưa ? Ta mở to mắt nhìn Lãnh Nhược Tư mang ta đi ăn cơm, ta vừa ăn vừa nói: “ Nhược Tư, lát nữa ta muốn ra ngoài đi dạo“. “Được !“ . Hắn cười cười. Ta nhìn sang bên cạnh nói với Tiểu Hương: “ Mau đánh ta .“ Khụ khụ ~~~~~~~~ Tiểu Hương bị dọa tới sặc, vội vàng tìm chén nước uống. Lãnh Nhược Tư cùng ta không có câu nệ chuyện chủ tớ cho nên bảo bọn Đường Huy Hoàng cùng ngồi xuống bên cạnh chúng ta vào bàn ăn cơm, bất quá bọn họ vẫn cứ câu nệ chức trách mà nói vài câu: “Vương ………. Vương gia, Tiểu Hương không dám “ . Tiểu Hương cảm thấy ta nhất định sẽ lại nổi điên. Ta nhìn về huynh đệ Đường Huy Hoàng “ Vương gia, thuộc hạ không dám“ .Bọn họ lập tức lên tiếng nói. “Triệt nhi, vì cái gì mà ngươi muốn bọn họ đánh ngươi ? “. Lãnh Nhược Tư không rõ nhìn ta. Đúng a ! Ta vì cái gì muốn đánh chính mình ? Ta hung hăng đánh vào đầu hắn một cái, hắn đau đến nhíu mày nhìn thẳng ta “Triệt nhi ngươi làm cái gì vậy ? “ Tiểu Hương bọn họ hoàn toàn choáng váng “Này không phải ngươi nói sao ? Ta không thể đánh mình thì đánh ngươi cũng giống nhau a ! Nhìn xem, ta đúng là không có nằm mơ đúng không ? “. Ta cao hứng vỗ vai hắn. Không ngờ chỉ vì vậy mà mình bị ăn một chưởng ? Lãnh Nhược Tư cảm thấy không đáng, chúng ta ăn xong liền vui vẻ đi ra đường. Vừa ra tới đường, hai mắt ta lập tức biến thành rađa, bắt đầu thu nhận nơi nào có mỹ nữ. Lãnh Nhược Tư thấy vậy uy hiếp ta: “Trẫm nếu phát hiện ngươi dám nhìn chằm chằm vào nữ nhân nào đó tới chảy nước miếng, trẫm liền chuẩn bị thật tốt « trừng phạt » ngươi.“ “Trừng phạt ? Ngươi muốn làm cái gì a~~~? “. Ta có điểm thấy lạnh nha. Ta theo bản năng nắm chặt lấy áo chính mình, hung ác nói: “Ngươi dám làm như ngươi nói, ta đời này cũng sẽ không bao giờ tha thứ cho ngươi .“ “Triệt nhi, phu quân ta đây thật cao hứng “. Hắn vẻ mặt tươi cười. “Ngươi có bệnh không ?“ . Hắn không phải là chịu quá nhiều kích thích đó chứ ? Ta đây đúng là gây lỗi rồi. “ Không nghĩ tới Triệt nhi thế nhưng lại chủ động yêu cầu tướng công làm cái loại sự này, ngươi nói thế tướng công sao có thể không cao hứng ? “ Ta xỉu a ! Ta khi nào yêu cầu hắn làm vậy ? “Ngươi đừng nói bậy, ta mới không có nói .“ “ Được, được, được, Triệt nhi đúng là nữ hài tử, không chỉ có tướng mạo xinh đẹp mà da mặt lại mỏng như vậy “. Hắn chọc ta. Nữ nhân ? Ta giống nữ nhân ? Ta cảm giác toàn bộ máu như dồn hết lên cả não một cách nhanh chóng, Lãnh Nhược Tư còn muốn nói gì đó nhưng Tiểu Hương vội vàng chen ngang nói: “Hoàng thượng, chúng ta đi vào uống chén trà được không? Vương gia hẳn là khát nước“ Hướng về phía hắn mà nháy mắt mãnh liệt. Lãnh Nhược Tư mặc dù không rõ rốt cuộc là chuyện gì đã xảy ra? Nhưng hắn tự biết có khả năng là bản thân đã nói sai gì rồi. Chúng ta đi vào quán trà, ta vì giận mà uống trà mãnh liệt “Triệt nhi ngươi làm sao vậy ? “ Bạn đang âKhông có gì, ta Äói bụng, ngÆ°Æ¡i Äi mua Äiá»m tâm Äem Äến Äi. â Lãnh Nhược TÆ° không có cách nà o khác là chạy tá»i quán Äá»i diá»n mua Äiá»m tâm. Vừa trá» vá» má»t cái Äã gặp ngay má»t tên phong lÆ°u Äi và o trÆ°á»c hắn hÆ°á»ng ta ná» nụ cÆ°á»i Äáºm chất ba mÆ°Æ¡i lÄm (dê) âÄại mỹ nhân, ngÆ°Æ¡i tháºt sá»± là Äẹp quá nga ! Có nguyá»n ý Äi theo ta hay không ? â Äại mỹ nhân ? Tháºt sá»± là tá»t ! Trong vòng ná»a canh giá» (ná»a tiếng) hai lần bá» nói thà nh nữ nhân, tháºt sá»± ta không ná»i uy thì xem ta là chân tôm a ? âVá»i ngÆ°Æ¡i ? Dá»±a và o cái gì ? â. Ta hÆ°á»ng hắn ná» nụ cÆ°á»i tháºt quyến rÅ©. Thấy Lãnh Nhược TÆ° Äầu Äã muá»n bá»c khói, âÄại mỹ nhân, ta là quan huyá»n của nÆ¡i nà y, theo ta ngÆ°Æ¡i muá»n gì ta cho ngÆ°Æ¡i cái Äóâ . Äôi bà n tay háo sắc sá» và o mặt của ta. « Ba » má»t tiếng xóa sạch tay hắn, khó trách Má» Dung Quá»c ngà y cà ng suy yếu nhÆ° váºy, muá»n ta Äi hòa thân ? Nguyên lai là sắc quan (quan háo sắc) quá nhiá»u. âNhÆ°ng bá»n thiếu gia ta Äây là namâ âNam ? Äại mỹ nhân ngÆ°Æ¡i nói Äùa hay nói giỡn, nếu trên Äá»i nà y có mỹ nam nhân nhÆ° ngÆ°Æ¡i, bản quan cÅ©ng muá»n, Äại mỹ nhân Äừng trêu Äùa bản quan â. Hắn mang bá» mặt khó tin nhìn ta. Má»t tiếng Äại mỹ nhân ? Hắn Äúng là chán sá»ng rá»i ? Là trà của ta Äã muá»n hoà n toà n tan rã, Lãnh Nhược TÆ° xem thấy cảnh nà y liá»n tÆ°á»ng nhá» tá»i hoà n cảnh vừa rá»i, liá»n muá»n tiến vá» cho gã má»t tráºn nhÆ°ng Tiá»u HÆ°Æ¡ng cùng ÄÆ°á»ng Huy Hoà ng Äã giữ chặt hắn lại âHoà ng thượng, hiá»n tại trÄm ngà n lần Äừng qua Äó, nếu ngà i không muá»n bá» thÆ°Æ¡ng vì lá»i nói â. Ta tức Äiên, có cái gì trên bà n Äá»u nhắm hÆ°á»ng hắn mà chá»i tá»i nhÆ°ng vẫn không quên mắng âNgÆ°Æ¡i, con mẹ nó quá»· háo sắc, ngÆ°Æ¡i trừ bá» cả ngà y tìm sắc thì còn có thá» là m gì ? NgÆ°Æ¡i không sợ ngà y nà o cÅ©ng thao tá»i thao lui, nhÆ° váºy chÆ°a Äầy má»t tuần Äã tinh tẫn nhân vong sao ? â Không bao lâu sau má»i thứ trên bà n Äá»u bá» ta ném hết, chÆ°a ká»p gì Äã nghe tiếng âBản quan tinh tẫn nhân vong ngÆ°Æ¡i cÅ©ng quản ? â Con mẹ nó ! NgÆ°á»i nhÆ° thế mà giữ lại Äúng là tai há»a cho quá»c gia, ta cầm lấy cái bà n mà Äánh hắn, ná»i giáºn rá»ng to âMẹ nó ! Ta Äánh chết ngÆ°Æ¡i, Äánh tên tai há»a quá»c gia, ta Äánh, ta Äánh. Ta Äánh, Äánh~~~~~~~~â Lãnh Nhược TÆ° bá»n há» xem xong mà chóang váng, hắn cÅ©ng không biết là Triá»t nhi của hắn hung dữ Äến váºy ? âHoà ng thượng, VÆ°Æ¡ng gia kiêng ká» nhất là ngÆ°á»i khác nói hắn giá»ng nữ nhân. TrÆ°á»c kia ca ca của VÆ°Æ¡ng gia chá» nhÆ° váºy nói má»t câu â « Triá»t nhi tháºt sá»± là cà ng lá»n cà ng kiá»u diá»
m, ba ngà n háºu cung phi tá» của trẫm không ngÆ°á»i nà o có thá» sánh bằng » â VÆ°Æ¡ng gia ná»i giáºn liá»n Äem hoà ng thượng Má» Dung Vân hung hÄng Äánh má»t tráºn. Là m cho hoà ng thượng ba ngà y không có cách nà o thượng triá»uâ . Tiá»u HÆ°Æ¡ng buá»n cÆ°á»i nhìn bá»n há». Trá»i a ! Triá»t nhi của hắn Äúng là ngÆ°á»i Äà n bà Äanh Äá ? Không Äúng, hắn hẳn là vÅ© phu má»i Äúng, hiá»n tại rá»t cuá»c hiá»u Äược Tiá»u HÆ°Æ¡ng vì cái gì là m váºy âVÆ°Æ¡ng gia, Äừng Äánh nữa, Äánh nữa là xảy ra án mạngâ . Tiá»u HÆ°Æ¡ng lay lay ta. Ta thế nà y má»i chá»u dừng tay, huyá»n quan kia bá» dá»a tá»i hoảng sợ bá» chạy. Quán trà cÅ©ng chạy loạn xạ âHoà ng háºu Äúng là ngÆ°á»i Äà n bà chanh chuaâ . ÄÆ°á»ng Hạo Nhiên thá»t ra. Hoà ng háºu ? NgÆ°á»i Äà n bà chanh chua ? Ta nhìn ÄÆ°á»ng Hạo Nhiên mà nhÃu mà y, cầm tay hắn âÄi theo ta, các ngÆ°Æ¡i không Äược theoâ . Kéo hắn Äi vá» phÃa sau. Lãnh Nhược TÆ° bá»n há» khó hiá»u ta muá»n là m gì ? Chá» thấy Tiá»u HÆ°Æ¡ng Äem hai tay khép lại Äặt á» trÆ°á»c ngá»±c âNgÆ°Æ¡i Äang là m gì váºy ?â. ÄÆ°á»ng Huy Hoà ng khó hiá»u há»i. âCầu nguyá»n cho Äá» Äá» ngÆ°Æ¡i â. Sau Äó liá»n truyá»n Äến tiếng ÄÆ°á»ng Hạo Nhiên kêu thảm thiết âA ~~~~~~~~ VÆ°Æ¡ng gia tha mạng ! â ÄÆ°á»ng Huy Hoà ng lo lắng không thôi vá»t và o âYên tâm Äi ! VÆ°Æ¡ng gia không có luyá»n qua võ công, Äánh ngÆ°á»i không chết, các ngÆ°Æ¡i biết hoà ng thượng vì cái gì mà ba ngà y không thượng triá»u ? â Lãnh Nhược TÆ° bá»n há» lắc Äầu âÄợi lát nữa thấy Hạo Nhiên, các ngÆ°Æ¡i sẽ biết â. Má»t há»i sau Hạo Nhiên Äi ra, trừ bá» mặt ra thì toà n bá» Äá»u không có gì. A a a ! Hắn sao lại cÆ°á»i má»t tên ham mê mua sắm kiêm vÅ© phu vá» ? Trách không Äược Má» Dung Vân không dám và o triá»u, vá» sau cảm thấy trÆ°á»c mặt Triá»t nhi không thá» nói hắn giá»ng nữ nhân. Lãnh Nhược TÆ° yên lặng trong lòng tá»± nhủ, nhìn xem, hắn ÄÆ°á»ng ÄÆ°á»ng hoà ng Äế Lãnh quá»c cÅ©ng bá» dá»a tá»i phải gá»i mẹ, có thá» hiá»u Äược Hạo Nhiên kia hiá»n tại thảm tá»i bao nhiêu a~~~~~~ Ai kêu hắn, Äúng là há»a từ miá»ng mà ra ? Trách không Äược ngÆ°á»i khác !
Chương trước Chương 1 Chương 2 Chương 3 Chương 4 Chương 5 Chương 6 Chương 7 Chương 8 Chương 9 Chương 10 Chương 11 Chương 12 Chương 13 Chương 14 Chương 15 Chương 16 Chương 17 Chương 18 Chương 19 Chương 20 Chương 21 Chương 22 Chương 23 Chương 24 Chương 25 Chương 26 Chương 27 Chương 28 Chương 29 Chương 30 Chương 31 Chương 32 Chương 33 Chương 34 Chương 35 Chương 36 Chương 37 Chương 38 Chương 39 Chương 40 Chương 41 Chương 42 Chương 43 Chương 44 Chương 45 Chương 46 Chương 47 Chương 48 Chương 49 Chương 50 Chương 51 Chương 52 Chương 53 Chương 54 Chương 55 Chương 56 Chương 57 Chương 58 Chương 59 Chương 60 Chương 61 Chương 62 Chương 63 Chương 64 Chương 65 Chương 66 Chương 67 Chương 68 Chương 69 Chương 70 Chương 71 Chương 72 Chương 73 Chương 74 Chương 75 Chương 76 Chương 77 Chương 78 Chương 79 Chương 80 Chương 81 Chương 82 Chương 83 Chương 84 Chương 85 Chương 86 Chương 87 Chương 88 Chương 89
Chương sau