Chỉ còn cửa ải cuối cùng: Bánh nếp quế hoa!
Nhào nhào nhào!
Nhìn khối bột trắng mịn trước mặt cũng rất hài lòng.
Cho thêm đường với quế hoa khô.
Đem hấp lên.
Có thể ăn thử rồi.
Mùi vị thật kì quặc. Bột vón cục, vị lờ lợ, mùi lại hắc.
Hic, ai nói mười tám năm qua không hề vào bếp.
Lại thêm ở đây, mười sáu năm trướng rủ màn che, cũng không biết nấu nướng.
Đối với các tú nữ khác thì không, họ dường như đều được chuẩn bị trước, rất ung dung thành thạo.
Xem ra phải tiếp tục kế hoạch “hành động trong đêm” rồi!
Gian phòng phía sau Ngự thiện phòng được dành riêng cho các tú nữ, nửa đêm có bóng người lẻn vào.
Nàng chỉ dám thắp một ngọn nến nhỏ, không muốn người khác để ý.
Ninh Nhược Đình xắn tay áo.
Lôi Thừa Vũ đi qua, bất chợt thấy ánh sáng nhàn nhạt liền bước tới.
Cạch!
Ninh Nhược Đình đang nặn bánh, nghe tiếng cửa mở, sợ tới nỗi làm rơi bánh trong tay xuống đất.
“Ngươi làm gì thế?”
Nàng rụt rè quay đầu lại, là mỹ nam hoàng thượng!
Nhất thời cứng họng, hành lễ cũng quên!
“Không nghe trẫm hỏi?”
“Hồi... hồi hoàng thượng, tiểu nữ..đang làm bánh quế hoa!
“Tiếp tục!”
“V... vâng”
Tên này âm mưu gì đây? Không trách phạt, lại còn ung dung kiếm ghế ngồi, chăm chú xem xét nàng loay hoay với đống bột nhào.
Suốt thời gian hấp bánh, nàng chăm chăm nhìn cái nồi hấp, thân thể cứng nhắc không dám tuỳ hứng.
Bánh được chưa nhỉ?
Nàng mở nắp nồi ra.
Không cẩn thận, giọt nước đọng trên nắp nồi nóng bỏng rớt xuống
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/doc-sung-my-hau/172891/chuong-8.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.