Rời khỏi công ty, hai người liền đi ăn trưa, buổi chiều Lưu Tuấn Nghĩa liền đưa Ninh Nhược Đình đến trường đại học. Sau đó, năm giờ chiều, anh đến đón cô, hai người ra ngoài ăn tối, đến mười giờ mới trở về.
"Cậu chủ, cậu đi ngủ đi, ông bà chủ sẽ về muộn."
"Cháu sẽ chờ bằng được." Một cậu bé bộ dáng khôi ngô, tám phần giống Lưu Tuấn Nghĩa khoanh tay dậm chân, rất bực bội.
Cánh cổng sắt lớn chậm rãi mở ra, một chiếc ô tô màu đen sang trọng tiến vào trong sân, cậu nhóc vừa thấy, liền vội vàng chạy ra đứng ở trước hiên.
Lưu Tuấn Dương hậm hực ra cửa chờ sẵn, bố mẹ vừa bước ra khỏi xe, bé đã trưng ra bộ mặt ai oán" Bố, mẹ, hai người lại bỏ con ở nhà một mình ra ngoài ăn tối!"
Lưu Tuấn Nghĩa làm như không hiểu nhìn quanh, vừa nhìn vừa làm bộ đếm những người giúp việc trong nhà, nói " Rõ ràng có ít nhất bốn người, con vẫn còn chưa biết đếm?"
"Con cũng muốn đi nhà hàng!"
Anh nhướng mày "Bố mẹ là đi bồi dưỡng tình cảm, con không thể đi theo!"
"Con cũng muốn bồi dưỡng tình cảm!" Lưu Tuấn Dương chém đinh chặt sắt nói.
" Thôi, tối nay cho con ngủ với mẹ, coi như mẹ đền!" Ninh Nhược Đình ôm con trai cưng vào lòng, đi vào trong nhà.
" Không được, con trai bốn tuổi lớn rồi, phải ngủ riêng!" Vừa nói, anh vừa xách con trai đi vào phòng ngủ " Không được làm nũng mẹ!"
Lưu Tuấn Dương uất ức phản bác " Bố, con thực là con ruột sao?" Thế nào cũng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/doc-sung-my-hau/1633223/chuong-72.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.