Thiển Nguyệt mở mắt ra, lại thấy mình đang ở một nơi xa lạ.
"Cô nương, cô đã tỉnh?"
Một nha hoàn tiến lên, dùng ánh mắt dò xét nhìn nàng, làm sao vương gia lại đưa về một nữ nhân?
"Ngươi đã tỉnh, vậy nên đưa trở về chỗ quý phi thì hơn." Phía bên ngoài, vang lên một giọng nói trầm thấp, Lôi Thừa Vân một thân trường sam màu bạc, làm nổi bật thân ảnh hắn trong bóng đêm.
Thiển Nguyệt trong lòng không khỏi kinh hoảng, vậy là nàng đang ở Vương phủ?
"Thiển Nguyệt tham kiến Vương gia." nàng muốn xuống giường hành lễ, hắn đã phất tay ra hiệu.
" Không cần!" Lôi Thừa Vân ngừng một chút, lại tiếp" Ngươi là người của quý phi, làm sao lại bị người của Lan Tâm các đuổi bắt?''
Hắn tận mắt thấy, hoàng đệ của hắn ở bên quý phi mới có thể chân chân thực thực nở nụ cười hiếm hoi, hắn không muốn nữ nhân hoàng đệ mình thật lòng lại là người tâm cơ khó lường, cho nên hắn mới phá lệ mà can dự chuyện này, Đổi lại là người khác, hắn một chút cũng không để vào mắt.
Thiển Nguyệt im lặng không trả lời, nàng không muốn tùy tiện tiết lộ mà nguy hại đến nương nương.
"Vương gia, người của hoàng thượng truyền tin đến!"
Lôi Thừa Vân gật đầu, xoay người ra ngoài, rất nhanh đã quay trở lại, ánh mắt nhìn Thiển Nguyệt hòa hoãn không ít.
" Đưa nàng về cung Vĩnh Thụy!" Lôi Thừa Vân phân phó xong, lập tức rời đi không thấy bóng dáng.
" Truyền thái y, mau lên!" Mới sáng sớm, Tiểu Thanh đã kêu lên, chạy ra khỏi cung
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/doc-sung-my-hau/1633193/chuong-42.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.