" Nương nương có gì phân phó?"
Lý Đằng rất nhanh đã tới, tốc độ quả thật người bình thường không có được.
Ninh Nhược Đình cái gì cũng không nói, sắc mặt âm trầm đẩy chén trà về phía Lý Đằng.
Lý Đằng thấy biểu tình nàng tệ như vậy, biết là có chuyện, lập tức cầm chén trà lên xem xét.
" Nương nương, trong trà người có cho thêm chanh sao?"
" Phải, sao ngươi biết được?"
Sắc mặt Lý Đằng cũng tối đi không ít" Đây là độc nhi tán, gây sảy thai, tuy nhiên khi uống vào, ba ngày sau mới phát tác, cho nên người hạ cũng dễ dàng chối tội."
Hắn cầm nửa quả chanh trên bàn vắt vào mấy cái cốc còn lại.
Đáy cốc dần dần chuyển hồng sắc.
" Đối với người thường không có nguy hại gì, cho nên cũng khó phát hiện. Loại độc hiếm có như vậy, xem ra người này bỏ không ít tâm tư." Lý Đằng chậm rãi nói.
Hẳn nào, dùng ngân châm thử cũng không phát hiện.
" Bộ trà cụ này là do chiêu nghi dâng tặng." Tiểu Thanh bên cạnh lên tiếng.
" Trước mắt điều này không đủ nói lên nàng ta làm, trước mắt chúng ta tương kế tựu kế, vờ như không có việc gì phát sinh, kẻ đó thấy mưu sự không thành, tự khắc động thủ, lúc ấy có lẽ lộ ra sơ hở, chúng ta mới nắm bắt được."
Lý Đằng không khỏi khâm phục suy nghĩ thấu đáo của nàng " Nương nương anh minh!"
Minh Tâm điện.
Rầm!
" Thật to gan!" Lôi Thừa Vũ đập bàn một tiếng.
"Hoàng thượng người bớt giận!"
"Nàng ấy còn muốn chờ hắn động thủ lần
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/doc-sung-my-hau/1633184/chuong-33.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.