*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Bàn tay to lo lắng lật toàn bộ lông thân hồ ly kiểm tra một lần, trừ trên bụng có một giọt máu đỏ tươi ra thì không còn vết thương khác.Vải bông nhúng nước, nhẹ nhàng lau thân nó, nhìn thấy ánh mắt mệt mỏi của tiểu hồ ly, hắn đặt nó lên giường, bàn tay to thương tiếc đặt bên cạnh chân nó, nhìn nó đi vào giấc ngủ.Mãi đến khi tiểu hồ ly ngủ say, mặt tuấn mỹ Tiêu Diệc Nhiên liền trầm xuống, con ngươi đen xao động, chứa đầy tức giận.Đêm khuya yên tĩnh, trăng treo lơ lửng, trong hình phòng, Đổng Tuyết Nhi hai tay bị khóa bằng xích sắt, mặc ả vùng vẫy thế nào cũng không thoát được vòng sắt lạnh băng bằng huyền thiết kia.Nguyệt Sắc không muốn vào hình phòng, nơi đó tản ra âm lãnh khiến lòng người hoảng sợ, đừng nói là nữ nhân, ngay cả nam nhân bị khóa trong này toàn thân cũng sẽ sợ hãi run rẩy.một đại hán mang ngọn đèn đi vào hình phòng, đèn dầu chiếu sáng khuôn mặt thô cuồng, trong đêm tối giống như Diêm Vương lấy mạng, khiến người ta cực kỳ sợ hãi.Mặt Đổng Tuyết Nhi run rẩy nhìn đại hán thắp ngọn đèn dầu chiếu sáng khắp hình phòng, mãi cho đến khi dung nhan tuấn mỹ bất phàm kia xuất hiện trước mặt ả, ả mới từ sợ hãi xuống bình tĩnh.“Vương gia, thiếp thân rất sợ hãi.”
Nữ nhân không biết điều, đến nước này vẫn còn vọng tưởng Nhiếp Chính vương sẽ tha thứ cho
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/doc-sung-manh-phi/1984027/chuong-63.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.