Song song, Cơ Dục Hiên cũng đưa mắt đánh giá nàng.
Thì ra, thì ra chính là nàng.
“Lặng nhìn trăng, nhìn trời, nhìn mây
Nhìn thấu nhân gian, thấu sự tình
Nhìn rõ hỷ nộ ái ố ai lạc dục
Nhìn xuyên duyên kiếp vô tình thân
Nhìn khắp thiên hạ tìm kiếm ái
Nhìn rồi mới biết ái biệt ly.”
Nàng là người đã khắc sâu bài thơ này trong lòng hắn.
Là nữ tử duy nhất có tể từ xa thấu được tâm tư của hắn.
Nghĩ tới đây, trong lòng hắn nóng rực bị lửa đốt.
Cả người râm ran, khó chịu như có hàng ngàn con kiến chạy loạn ở trong vậy.
Nàng là một nữ tử xinh đẹp.
Ở cự li gần như vậy, hắn rõ ràng thấy được làn da săn chắc căng bóng mịn màng của nàng.
Thấy được đôi con ngươi to tròn lấp lánh.
Nó còn đẹp hơn hàng ngàn vì sao tối đêm đó hắn ngắm.
Thấy được đôi môi đầy đặn đỏ tươi của nàng.
Nàng là nữ tử xinh đẹp nhất mà hắn từng gặp.
Cũng là nữ tử duy nhất khiến trái tim hắn đập lỗi nhịp.
Cả người cứng đờ, hơi thở hắn gấp gáp đều cho thấy tâm trạng hồi hộp của mình.
Thì ra đây chính là tân nương của hắn.
Là thái tử phi hắn đường đường chính chính cưới về.
Thật tốt đẹp.
Cơ Dục Hiên thầm cười trong lòng.
Nhưng trái ngược với hắn, không hiểu sao nước mắt nàng lại đột nhiên rơi.
Như cơn mưa rào kia, ồ ạt trút xuống.
Cả
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/doc-sung-lang-vuong-hau/2490246/chuong-18.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.