🔔 Tham gia cộng đồng đọc truyện online trên Telegram:  https://t.me/+_tC4EYqfkw83NTE1
Chương trước
Chương sau

Hắn nói rất lâu, nàng không có phản ứng, hắn liền dừng lại.



Cứ ngỡ nàng đã ngủ rồi nhưng không..



“Sao chàng không kể tiếp đi.”



Cơ Dục Hiên vươn tay vuốt tóc nàng, thì thầm: “Nàng thích sao?”



Nàng không một chút do dự gật đầu, ánh mắt đều sáng rực lên, chờ đợi đoạn kế tiếp của câu chuyện.



“Thích ta hơn hay thích câu chuyện hơn?”



Nàng cong môi, trong lòng thầm nghĩ nào có ai ghen tuông vớ vẩn như chàng chứ.



“Tất nhiên là thích người kể chuyện hơn.”



Nhận được câu trả lời vừa ý, Cơ Dục Hiên thỏa mãn nhìn lên bầu trời, cười cười nói tiếp:



“Rồi nhà vui mùa thu tới khóc trên mình tấm áo choàng kết bằng làn mây xám.



Gió từ đâu thổi tới, mái tóc của vua mùa thu rối bời và xám xịt.



Những cơn mưa ồ ạt kéo đến, các nàng hoa kiêu ngạo sợ hãi nép mình dưới cánh tay của chàng kỵ sĩ.



Mái tóc tuyệt đẹp của bọn họ héo tàn.



Chỉ có bông hoa nhỏ giữ được chiếc mũ vàng rơm của mình.







Nàng trở nên xinh đẹp, nổi bật trước hoàng tử và kỵ sĩ.



Từ đó trở đi, loài hoa này không bao giờ héo tàn, thậm chí ngay cả khi con người ngắt đi, nó vẫn cứ thế tươi mới xinh đẹp.



Người ta gọi là hoa bất tử.”



Hoa bất tử.



Cho đến ngàn đời vẫn không mất đi.



“Tiểu Tịch, tình yêu của ta dành cho nàng cũng bất tử.” Mãi mãi vẹn nguyên như ban đầu.



Tư Mã Duệ Tịch bỗng nhiên

Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/doc-sung-lang-vuong-hau/2490190/chuong-47.html

Chương trước
Chương sau
Nghe truyện Độc Sủng Lang Vương Hậu
Chương 47: Tín ngưỡng
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.