Sắp bước qua tháng thứ năm thai kì, cái bụng của Tư Mã Duệ Tịch đã lớn đi không ít.
Tuy vậy cả người vẫn thật linh hoạt chạy tới chạy lui.
Chẳng hạn như lúc này…
“Thái tử phi, thái tử phi, cẩn thận kẻo làm tổn hại đến hoàng tôn.”
“Thái tử phi, xin người hãy cẩn thận.”
“Thái tử phi, đừng chạy nữa, nô tỳ cầu xin người đừng chạy nữa.”
“…”
Một đám người trong Đông Cung hoảng hốt đuổi theo nàng.
Không biết hôm nay thái tử phi ăn trúng cái gì liền cả ngày hoạt động.
Nói là muốn tốt cho bảo bảo.
Nhưng cứ thế này chỉ sợ bảo bảo ham chơi mà trôi tuột ra ngoài mất.
Mô hôi con mồ hôi mẹ lấm tấm trên trán nô tỳ và thái giám.
Nếu hoàng tôn cùng thái tử phi mà có mệnh hệ gì, cho dù có mười cái mạng bọn họ cũng không đảm đương nổi.
“Thái tử phi, không nên chạy nữa.”
“Aiyo, ta chỉ muốn vận động một chút.
Cái này ta vừa học qua ở chỗ Viễn Thiên, tuyệt đối không động đến hoàng tôn của các ngươi đâu.” Tư Mã Duệ Tịch đứng lại, ôm bụng thở hổn hển rồi lại tiếp tục chạy tới chạy lui.
Mỗi một bước chân của nàng đều như đang lăng trì bọn họ.
Chưa bao giờ người ở Đông Cung này đoàn kết đến như vậy.
Ai nấy đều đưa tay ra, tùy thời có thể đỡ kịp thân ảnh thái tử phi cao cao tại thượng kia.
“Thái tử phi, xin người hãy nghỉ ngơi một chút.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/doc-sung-lang-vuong-hau/2490134/chuong-74.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.