Như thế nào cũng được.
Hải Minh đi theo cũng chẳng cản trở gì cho kế hoạch của nàng cả.
Mà có lẽ càng có thêm sự tin tưởng của Cơ Dục Hiên.
Sau này dễ dàng hành động.
“Lúc nào nàng xuất phát?”
“Ngày mai.
Ta muốn sớm tìm ra bối cảnh của mẹ.
Nếu thực sự mẹ còn phụ mẫu, ta thân là cháu ngoại sẽ thay mẹ phụng bồi họ.”
Cơ Dục Hiên gật gù.
Tư Mã Duệ Tịch là nữ tử thế nào hắn còn không hiểu sao.
Có ân tất báo, có oán tất trả.
Chỉ sợ khi nàng tìm được thân nhân rồi sẽ móc hết tim gan ra mà đền đáp mất.
“Ngày mai ta chuẩn bị xe ngựa cho nàng.”
“Cảm ơn bệ hạ.” Tư Mã Duệ Tịch mỉm cười.
Ở trong bóng tối, đôi mắt nàng sáng rực lên.
“Ta cần lời cảm ơn có ý nghĩa một chút.”
Nàng tất nhiên là hiểu ý nghĩa trong lời nói của hắn.
Lập tức vươn tay cởi áo ngoài rồi cởi thắt lưng, lại cởi áo trong ra.
Một cuộc thừa hoan này bắt đầu vui vẻ, kết thúc cũng thật vui vẻ.
Chỉ là sự vui vẻ này sau ngày mai sẽ chẳng còn gì nữa.
Nằm trong lòng Cơ Dục Hiên, Tư Mã Duệ Tịch thở dài nhìn ánh trăng bên ngoài cửa sổ.
Đời này cho nàng làm một Lang Vương Hậu đã là rất hào phóng rồi, còn cho nàng một quãng thời gian làm thái tử phi được thái tử sủng ái.
Ông trời xem ra không bạc đãi nàng.
Con người
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/doc-sung-lang-vuong-hau/2490091/chuong-96.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.