Tư Mã Duệ Tịch vươn tay kéo mũ chụp trên đầu xuống.
Khuôn mặt tựa điêu khắc lộ ra, cái trán cao ráo, sóng mũi thẳng tắp cương nghị, đôi môi mọng đỏ kiêu ngạo vểnh lên.
Nàng chưa từng gặp nam nhân này nhưng hắn chỉ vừa nhìn thân ảnh của nàng liền đoán được thân phận.
Người của Cơ gia quả thật không thể xem thường.
“Mạo muội rồi, đại hoàng tử.”
Cơ Lâm Vỹ đứng hình trong giây lát.
Sau đó mới theo phép tắc mời nàng ngồi.
“Nàng bỏ trốn sao?”
Thân phận của nàng bây giờ là Tư Mã hoàng hậu.
Việc nàng rời khỏi hậu cung, đi tới một nơi xa xôi cách trở như thành Trúc này, ngoài lí do bỏ trốn ra, hắn thực sự không nghĩ đến cái khác.
Hơn nữa, hắn cũng đã từng nghe tiếng Cơ Dục Hiên yêu nàng như mạng.
Sao có thể để nàng dễ dàng rời khỏi y được?
Tư Mã Duệ Tịch ngoài ý muốn nghe câu hỏi này, thoáng nở một nụ cười nhẹ.
Cơ Lâm Vỹ đánh giá nàng quá cao rồi.
Thế lực của Cơ Dục Hiên như thế nào đâu phải hắn không biết.
“Ta trốn ra hay Cơ Dục Hiên thả ta ra không quan trọng.
Điều ta muốn biết chỉ là ngài có hợp tác với ta cứu Cơ Việt Y hay không mà thôi.”
Rất thẳng thắn.
Cơ Lâm Vỹ thầm tán dương.
“Cứu.
Tất nhiên phải cứu.
Nhưng nàng sẽ thế nào? Tứ đệ sẽ không làm hại đến nàng chứ?”
Rất lâu.
Rất lâu rồi chưa có người nào quan
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/doc-sung-lang-vuong-hau/2490087/chuong-98.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.