Trần Hạo Dương không tin những gì đang diễn ra trước mắt mình, rõ ràng cậu ta đã thắng rồi cơ mà? Rõ ràng toàn bộ tài sản thuộc về cậu ta rồi cơ mà? Tại sao lại xuất hiện một bản di chúc khác cơ chứ? Tại sao đến khi Trần Hạo Huân chết đi thì trong mắt của ông ta cũng chỉ có một mình Trần Hạo Phong? Rõ ràng cậu ta cũng là con trai ruột thịt của ông ta cơ mà?
Bây giờ Trần Hạo Dương không còn cảm thấy bất ngờ về chuyện Trần Hạo Phong có thể đi đứng bình thường cho lắm, cậu ta dường như đã trở nên bất thường từ lúc bản di chúc thật được công khai rồi.
Phía cảnh sát cũng nhanh chóng tiến đến bắt giữ Lâm Mỹ Hạnh và Trần Hạo Phong, bọn họ đã nắm giữ toàn bộ bằng chứng phạm tội cả cả hai người. Bây giờ Trần Hạo Dương và Lâm Mỹ Hạnh sẽ bị giam cho đến khi phiên toà xét xử công khai diễn ra.
Sau khi hai kẻ tàn ác bị bắt giữ, báo chí cũng liên tục đưa tin về chuyện này, khoảng một tuần sau, phiên toàn xét xử công khai được diễn ra, không ngoài dự đoán của mọi người, Lâm Mỹ Hạnh bị kết án tử hình vì hành vi giết người, còn Trần Hạo Dương bị kết án chung thân vì tồi đỗng lõa. Điều kì lạ là Trần Hạo Phong không hề tham gia phiên toà xét xử này.
Vương Trạch Vinh lo lắng không biết nên đi đâu để tìm Trần Hạo Phong, nhưng Phương Tú Âm đã lên tiếng nói với cậu…
“Đưa tôi đến nghĩa trang, nơi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/doc-sung-kieu-the-vi-em-la-vo-anh/3383663/chuong-43.html