***Bác sĩ Kiều cô đừng nóng giận, thật ra trong chuyện này tôi cũng chỉ là người bị ép buộc mà thôi*...**
Viện trưởng biết rõ trong chuyện này mình cũng có một phần lỗi, nhưng viện trưởng cũng chỉ là người làm công ăn lương, làm sao có thể đấu lại phu nhân của Vũ gia kia chứ… ***Vậy viện trưởng nói xem là ai đã bày ra chuyện này*...** ***Chuyện này*...**
Nghe viện trưởng nói vậy cô cũng có chút thông cảm, nói đúng ra thì ông ấy cũng chỉ mang danh nghĩa viện trưởng, mọi quyền hành đều do Vũ gia quyết định cả… ***Viện trưởng lo lắng gì chứ, hết hôm nay thì tôi cũng đâu còn làm việc ở đây nữa*...** ***Dẫu có biết cũng đâu thể làm gì được người ta chứ, viện trưởng nói đúng không*...**
Thấy viện trưởng cứ ngập ngừng như vậy, Kiều Uyển Đình vẫn là không chịu được mà lên tiếng… ***Thật ra người sai tôi chèn ép bác sĩ Kiều, không ai khác đó chính là Vũ phu nhân, bà ấy nói rằng thấy cô không vừa mắt*..** ***Ép buộc tôi phải làm như vậy nếu không tôi sẽ khó ngồi trên cái ghế viện trưởng này*...** ***Nhưng sau cuộc nói chuyện hôm nay với bác sĩ Kiều, tôi cũng đã hiểu ra một số chuyện, làm việc với một lãnh đạo như vậy, tôi thà nghỉ đi cho xong*...**
Chẳng xem trọng người tài giỏi mà chỉ biết nghĩ đến tình cảm riêng tư, bức ép người tài giỏi, thì đến một ngày nào đó, viện trưởng cũng sẽ bị đối xử như vậy thôi… ***Viện trưởng, ông không cần làm như vậy đâu*...** ***Nếu viện trưởng vì tôi mà làm chuyện này, tôi sẽ cảm thấy áy náy lắm đấy*..** ***Viện trưởng yên tâm đi, tôi đã nghĩ ra cách, chắc chắn sẽ đòi lại công bằng cho mình*...** ***Viện trưởng cứ giả vờ làm theo lời bà ta căn dặn, mọi chuyện còn lại tôi sẽ tự mình giải quyết*...**
Ngay khi biết chuyện mẹ kế đang tính kế với mình, Kiều Uyển Đình cũng không thấy bất ngờ gì cả, bởi vì cô đã nghe Vũ Liên Hách kể hết mọi chuyện mẹ kế làm với anh… ***Nhưng bà ta là phu nhân của Vũ gia đấy, bác sĩ Kiều cô làm sao có thể chống lại bà ta chứ*...**
Viện trưởng cũng khá lo lắng cho Kiều Uyển Đình, không phải bởi sự giao phó của thầy Jack, mà bởi vì ông nhìn thấy sự nhiệt huyết với nghề của cô, có thể vì lẽ phải là dám đối đầu với cái ác… ***Viện trưởng cứ yên tâm, dù bà ta có là vợ tổng thống đi nữa, thì tôi cũng sẽ lôi bà ta ra ánh sáng để trừng trị thỏa đáng*...**
Lời nói đầy uy lực, khi thế băng lãnh của Kiều Uyển Đình khiến cho viện trưởng có chút run sợ, nhìn cô lúc này cứ như một vị thần giáng thế, xuống trần để trừng trị kẻ xấu vậy… ***Được rồi, không còn việc gì nữa tôi xin phép*..**
Ngay khi dứt lời, Kiều Uyển Đình liền đứng dậy rời khỏi, trong khi viện trưởng lại đang vô cùng bất an… ***Alo Liên Hách anh phải làm chủ cho em*...**
Đầu dây bên kia chưa rung quá hai nhịp chuông đã nhắc máy ngay…Nếu để viện trưởng nhìn thấy vẻ mặt lúc này của Cô, có khi sẽ xỉu ngang đấy, vì người vừa rồi, và người bây giờ thật sự rất khác... ***Đình Đình có chuyện gì xảy ra vậy, em nói rõ anh nghe xem, anh chắc chắn sẽ đòi lại công bằng cho em*...**
Vũ Liên Hách vừa bàn công việc với trợ lý Mã xong, liền nhận được điện thoại của Kiều Uyển Đình, vừa nghe thấy giọng nói đầy uất ức của cô, thì không khỏi lo lắng… ***Liên Hách mẹ kế của anh, sai người chèn ép em ở bệnh viện đấy, anh phải đòi lại công bằng cho em*..** ***Chuyện là thế nào em nói rõ anh nghe xem*...**
Kiều Uyển Đình sau đó kể rõ lại toàn bộ sự việc xảy ra nửa tháng nay cho Vũ Liên Hách nghe, anh nghe xong cũng vô cùng tức giận… ***Lại là bà ta, được rồi chuyện này anh chắc chắn sẽ đòi lại công bằng cho em, bây giờ em xuống đường đi, anh sẽ đến đón*...**
Ngay khi vừa tắt máy, khuôn miệng Kiều Uyển Đình liền nở nụ cười đắc ý, chuyện này đâu cần cô phải ra tay chứ, chồng cô sẽ thay cô xử lý bà mẹ kế không biết đủ này… ***Mẹ kế à chúng ta sắp gặp nhau rồi*...**
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.