Thuở nhỏ cô rất hay quậy phá, tự ý chạy nhảy lung tung ra đường nên mới bị kẻ xấu bắt cóc, mẹ Kiều cũng vì quá tức giận nên đã dùng roi da này để trị tỉnh quậy phá của cô…
Cho nên bây giờ khi nhìn thấy lại nó Kiều Uyển Đình không khỏi một phen kinh hãi…
**Mẹ ơi, Đình Đình biết lỗi rồi, mẹ cứ đánh đi ạ, Đình Đình sẽ không khóc nhè như lúc nhỏ đâu ạ…**
**Đình Đình lớn rồi, sai thì phải chịu phạt ạ…**
Mặc dù Kiều Uyển Đình nhìn thấy roi da cũng khá là sợ, nhưng đó chỉ là lúc nhỏ, còn bây giờ dù mẹ Kiều có đánh chết cô cũng chấp nhận…
Bởi vì suy cho cùng cô cũng là người có lỗi, khi đã giấu kín tất cả mọi chuyện, kể cả chuyện kết hôn với Vũ Liên Hách…
**Vậy con nói ta nghe xem, con sai ở đâu…**
**Con sai khi đã giấu ba mẹ chuyện kết hôn, con sai khi đã nói dối mẹ chuyện dọn đến ở với Liên Hách…**
**Con sai khi chưa có sự cho phép của ba mẹ đã tự quyết định cuộc đời mình, Đình Đình biết lỗi rồi, Đình Đình xin lỗi ba mẹ…**
Dù là như vậy mẹ Kiều cũng chẳng một chút động lòng, bà liền bước đến chỗ Kiều Uyển Đình, vươn tay ra chuẩn bị đánh cho cô một roi thật đau…
Muốn nhắc nhở Kiều Uyển Đình biết rằng Kiều gia nhà họ cũng là một gia đình gia giáo, không thể tùy tiện lấy hôn nhân ra làm trò đùa như vậy…
Nhưng ngay lập tức đã bị Vũ Liên Hách
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/doc-sung-kieu-the-mot-doi-yeu-em/3597598/chuong-46.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.