Nhưng thật không ngờ Lâm Hàn đã mất đi tính người, hắn ta không mang mẹ Kiều đến bệnh viện mà vứt bỏ bà ấy vào một căn phòng bên cạnh…
Mặc kệ việc bà ấy còn sống hay đã không, bởi vì chính bà ấy cũng là một phần trong sự trả thù của Lâm Hàn…
Mà Lâm Hàn sau khi đưa Kiều Uyển Đình vào trong căn phòng khác, liền ra hiệu cho đám người kia ra ngoài, chỉ còn lại hắn ta và cô trong này…
Sau khi đám người kia ra ngoài, Lâm Hàn vô cùng cẩn thận bước đến lục soát xem trên người của Kiều Uyển Đình có giấu vũ khí gì không…
Thật đúng là làm cho Lâm Hàn bắt ngờ, khi Kiều Uyển Đình lại mang súng đến đây, hắn ta liền cầm cây súng lên cười lớn nói…
**Em định mang cây súng này đến đây để giết tôi à…**
**Haha mạng tôi lớn lắm, không dễ bị em giết chết như vậy đâu…**
**Lâm Hàn anh điên rồi, mau thả tôi ra ngay, nếu không anh sẽ không thoát được đâu…**
Kiều Uyển Đình cố gắng vùng vẫy để thoát ra nhưng không được, bọn chúng trói cô quá chặt…
**Đúng tôi điên rồi đấy…**
**Ngày hôm nay tôi sẽ cho em biết tôi điên đến mức nào…**
Lâm Hàn sau khi bật cười một cái thật lớn liền lao đến ôm lấy Kiều Uyển Đình, hôn khắp nơi trên mặt và cổ của cô…
**Lâm Hàn anh thật kinh tởm, mau tránh ra khỏi người tôi ngay…**
Kiều Uyển Đình kinh tởm mà hét lên, liên tục né tránh cái hôn của Lâm Hàn…
Điều
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/doc-sung-kieu-the-mot-doi-yeu-em/3597591/chuong-39.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.