Sau ngày hôm đó, Kiều Nguyệt Nga biến mất khỏi cuộc sống của anh như một cơn gió, mọi phương thức liên lạc, điện thoại, thẻ ngân hàng... đều bị cô bỏ lại, căn chung cư cũng được rao thuê.
Thấm thoát đã 1 tuần trôi qua, ban ngày anh vùi đầu vào công việc, ban đêm lại một mình uống rượu, hút thuốc,... thi thoảng cũng ôm đầu gối bật khóc.
Ở trong văn phòng anh chú tâm xử lí tài liệu, Tử Dương đứng bên cạnh với vẻ mặt lo lắng.
-" Sếp,... anh đã bỏ bữa trưa rồi,... bây giờ chúng ta đi ăn tối thôi."
Bàn tay của anh vẫn đều đều kí tên.
-" Cậu tan ca đi, tôi làm xong rồi sẽ về.
Từ khi cô rời đi, Vương Việt Bân đã trở nên lạnh lùng hơn rất nhiều, lịch trình cũng được anh đề nghị xếp dày đặc, có những ngày phải đi ăn xã giao 2 lần, mỗi lần như vậy đều phải uống rượu, mỗi đêm như vậy trôi qua với anh đều như cực hình... anh nghĩ mình say nhưng đầu óc lại rất tỉnh táo... rất nhớ cô... rất cô đơn.
Sau khi Tử Dương rời đi một lúc, Tô Nguyễn bước vào.
-" A Bân, tan làm thôi."
Ánh mắt của anh nhìn cô ta không rõ cảm xúc. Vương Việt Bân gấp tài liệu lại rồi đứng dậy.
-" Được."
Tô Nguyễn cũng bất ngờ vì thái độ của anh, cô ta biết Kiều Nguyệt Nga đã rời đi nhưng không nghĩ anh lại dễ dàng chấp nhận mình tới vậy.
Cô ta giúp Vương tổng mặc áo khoác, khóe môi không nhin được mà
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/doc-sung-em-1-nam/3630861/chuong-39.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.