"Ừ." Nguyệt Ca nói. Cho nên hắn mới phát hiện được Bạch Tầm Yên có gì đó kỳ lạ nhưng tạm thời chưa thấy Bạch Tầm Yên có hành động gì kỳ quái.
"Chẳng lẽ chúng ta phải chú ý tới hành tung của Bạch Tầm Yên?" Ngải Thiển nghiêng đầu hỏi, đầu óc nhanh chóng hoạt động.
"Chúng ta để sư huynh làm chuyện này đi." Nguyệt Ca suy nghĩ một chút rồi nói, làm vậy thì tốt hơn chút.
"Ừ." Ngải Thiển gật đầu đồng ý, lăn xuống giường.
Nguyệt Cad✆đ✆l✆q✆đcũng đã ngồi lên xe lăn, đi tới trước bàn, thấy bức họa bị hỏng của Ngải Thiển thì đưa tay cầm lên.
"Cái này hỏng rồi." Ngải Thiển đứng sau lưng Nguyệt Ca, nói, cũng nhìn bức họa trong tay hắn.
Nguyệt Ca thầm xúc động. Sao nha đầu vẫn luôn vẽ hắn? Không muốn suy nghĩ đáp án, hắn cười nói: "Vậy đừng vẽ nữa, chúng ta đi thôi." Dứt lời, định thu căn phòng biến ra lại.
Ngải Thiển quýnh lên, vội vàng ngăn cản: "Từ đã."
Nguyệt Ca quay đầu lại nhìn nàng.
Ngải Thiển cười khẽ, nói: "Con muốn xem bảo bối của con một chút."
Nguyệt Ca sửng sốt một chút, ngay sau đó thì phản ứng kịp Ngải Thiển đang nói tới cái gì, tay áo trắng như tuyết khẽ giương lên, trên bàn liền chất đầy các loại tiền bạc châu báu sặc sỡ.
Ngải Thiển nhào qua, sờ từng cái từng cái một. Khi sờ lên những thứ này nàng cảm thấy vô cùng đủ đầy, tràn đầy ý chí chiến đấu.
Nguyệt Ca lại lắc đầu đầy bất đắc dĩ lần nữa, yên lặng chờ Ngải Thiển hưởng thụ đủ.
Một lúc lâu sau Ngải Thiển mới thỏa mãn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/doc-sung-do-nhi-yeu-nghiet/1636570/chuong-84.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.