"Không biết." Ngải Thiển lắc đầu, không định nói ra suy đoán của mình. "Cô nương thông minh như vậy, sao lại không biết được?" Nam tử nhếch môi, làn gió thổi bay tay áo hắn, tăng thêm phong thái phiêu dật của hắn. "Huynh thấy ta thông minh chỗ nào?" Ngải Thiển nghiêng đầu, xảo quyệt hỏi. "Chỗ nào cũng có." Nam tử nói lời khiến người khác cảm động tự nhiên như đang uống nước. Ngải Thiển thầm cười lạnh, không cảm kích chút nào với lời này. Tuy tuổi nàng còn nhỏ nhưng cũng không phải chỉ cần nam nhân tùy tiện nói mấy câu khen ngợi là có thể mở cờ trong bụng. Trừ phi người nói những lời này là Nguyệt Nguyệt. Ngải Thiển ngẩn ra, cảm thấy cả kinh. Nàng vừa nghĩ gì vậy? Nguyệt Nguyệt khen nàng thì nàng sẽ vui vẻ? Điều này nói lên cái gì? Ngải Thiển vẫn chưa kịp ngẫm nghĩ ra thâm ý trong đó thì đã bị Nguyệt Ca cắt lời. "Nếu công tử tới xem náo nhiệt vậy thì thật xin lỗi. Tử Nguyệt Môn của ta không có chuyện náo nhiệt gì để công tử xem rồi." Giọng Nguyệt Ca vẫn thanh nhã nhưng người hiểu hắn đều nghe ra sự khó chịu trong đó. Đám người Vân Chiến nhìn Nguyệt Ca bằng ánh mắt khó hiểu. Bình thường sư đệ sẽ không dùng thân phận môn chủ mà nói những lời này... Ngải Thiển cũng nghe ra Nguyệt Ca đang cố áp chế sự mất hứng. Nhưng nàng không hiểu tại sao Nguyệt Nguyệtd✯đ✯L✯q✯đlại không thích nam tử này? Thật ra nàng cũng không thích. Được rồi, vậy thì cùng ghét người này là được. Nghĩ tới đây, Ngải Thiển liền cười ngọt ngào với Nguyệt Ca, nhẹ nhàng đi tới bên cạnh hắn. Đôi mắt nam tử chuyển động, nhìn Nguyệt Ca bằng ánh mắt hiểu rõ, phe phẩy quạt ngọc, nói: "Được rồi. Thật ra ta tới là có chuyện chính sự phải làm." "Chính sự gì?" Người hỏi là Hiên Viên Hoặc. Nam tử nhìn về phía Hiên Viên Hoặc, nói: "Chẳng phải hoàng huynh vẫn luôn lo lắng cho việc chung thân đại sự của thần đệ sao?" "Đúng vậy." Hiên Viên Hoặc nhướng mày. Việc này luôn làm hắn đau đầu. Hoàng đệ này thích tiêu dao, chọn phi cho đệ ấy thì chẳng được ai, đưa lên đến cửa cũng bị trả lại, không sợ đắc tội hoàng huynh là hắn chút nào. Nhưng hôm nay hoàng đệ chủ động nhắc tới việc này là có ý gì? Bình thường đệ ấy luôn tìm đủ mọi cách để trốn tránh mà. "Trước kia thần đệ quá không hiểu chuyện khiến hoàng huynh phải bận tâm lo nghĩ nhiều. Thần đệ sẽ nhanh chóng tìm cho hoàng huynh một đệ tức." Khi nói chuyện, ánh mắt nam tử nửa như hữu ý nửa như vô ý nhìn về phía Ngải Thiển. Ngải Thiển nhíu đôi mi thanh tú lại, không chú ý tới lời nam tử nói nhưng thấy hai người này thật đúng là lợi hại. Một người là hoàng đế, một người là vương gia. Hai người có quyền cao chức trọngdღđ☆V ๖ۣۜL☆qღđnhất thời cổ đại nàng đã gặp được. Bọn họ ở trong hoàng cung nhỉ? Hẳn là của cải rất nhiều. Chẳng phải những thứ có giá trị nhất đều ở trong hoàng cung sao? Nàng cần phải trà trộn vào cung, nên lôi kéo làm quen thật tốt với hai người này thôi. Nhưng dường như cảm tình giữa bọn họ không tệ. Chẳng phải hoàng thất cổ đại đều tranh giành quyền lợi à? Vì một ngôi vị hoàng đế mà lục thân không nhận, giết cha giết huynh gì gì đó cũng là hiện thượng thật bình thường. "Tốt lắm." Hiên Viên Hoặc cười hài lòng. Không ngờ Hiên Viên Ngọc có thể nói ra những lời này. Mặc kệ có phải là lừa gạt hắn hay không đều khiến hắn cao hứng. Nói không chừng hoàng đệ nghĩ thông suốt thật, kiềm chế tính phóng đãng rồi. Hiên Viên Ngọc cũng cười, nhìn Nguyệt Ca đầy thâm ý. Hàng mày xinh đẹp của Nguyệt Ca lặng yên nhíu lại. Hắn lặng lẽ dùng tiên pháp đọc ý nghĩ của Hiên Viên Ngọc. "Huynh muốn chọn phi thì chạy tới Tử Nguyệt Môn làm gì?" Ngải Thiển tựa vào xe lăn của Nguyệt Ca, đôi mắt sáng lộ ra sự hoang mang. "Người bản vương chọn làm phi ở tại Tử Nguyệt Môn." Hiên Viên Ngọc cười hơi tà khí, ánh mắt đảo qua đảo lại giữa Ngải Thiển và Nguyệt Ca. "A..." Lông mày Ngải Thiển nhíu lại, mơ hồ đoán ra được suy nghĩ của Hiên Viên Ngọc. Nhưng trên mặt nàng không tỏ vẻ gì cả. "Huynh là vương gia gì?"
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải. Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]