Ai vậy? Đôi mắt của Tô Lạc thẫm lại, bất động thanh sắc đánh giá Ngải Thiển. Bộ quần áo màu xanh làm nổi bật lên sự đáng yêu động lòng người của nàng. Đôi mắt đen bóng như nhìn thấu tất cả, lúm đồng tiền say lòng người, có thể ủ ra mật ngọt. Núi Tử Nguyệt có nữ tử xinh đẹp như thế này đến đây bái sư từ bao giờ? Tô Lạc khẽ mở đôi môi, giọng nói như tiếng chim vàng anh trong rừng: "Cô nương là?"
"Tên ta là Ngải Thiển." Ngải Thiển cười ngọt ngào khoe hàm răng trắng, vẻ mặt đơn thuần vô hại như thể nói rằng: ta vừa tới, không biết gì cả.
Chỉ bốn chữ đơn giản đã khiến các thiếu nữ sôi trào. Sắc mặt Tô Lạc thay đổi, giữ bình tĩnh một cách khó khăn, đôi mắt trở nên thâm trầm. Các thiếu nữ trong viện vừa nghe tiếng Ngải Thiển thì liền bùng nổ. Ngải Thiển? Đây chính là Ngải Thiển - đồ đệ trong lời đồn của Nguyệt thượng tiên?
Đôi mắt sáng ngời của Ngải Thiển chứa đầy ý cười, nhìn phản ứng của mọi người.
"Thì ra là Ngải cô nương,d๖ۣۜZđ☆L☆q๖ۣۜZđngưỡng mộ đã lâu." Sắc mặt Tô Lạc lại thay đổi, cuối cùng cũng coi như duy trì được bình tĩnh. Đôi tay nhỏ nhắn giấu dưới ống tay áo nắm lại thật chặt, móng tay đâm sâu vào trong thịt nhưng nàng không cảm thấy đau.
"Thật sự là ngưỡng mộ đã lâu?" Ngải Thiển hơi nghiêng đầu, đôi mắt trong veo đảo qua mặt Tô Lạc, sau đó nhìn về phía mười mấy nữ tử trang điểm lộng lẫy. Rất náo nhiệt! Nhưng bây giờ vẻ mặt tất cả đều trở nên
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/doc-sung-do-nhi-yeu-nghiet/1636523/chuong-37.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.