🔔 Tham gia cộng đồng đọc truyện online trên Telegram:  https://t.me/+_tC4EYqfkw83NTE1
Chương trước
Chương sau
“Ta không định rời khỏi đây!” Bạch Tiểu Mễ nhìn khuôn mặt tuấn mỹ nhưthần tiên của Lý Mặc Nhiên, trước kia biết da hắn rất trắng, dù râu đenche kín nhưng nàng vẫn thấy da hắn dưỡng quá tốt, hiện tại nhìn lại,nàng cảm thấy so với khuôn mặt đầy râu kia, quả thật khác biệt quá lớn.
Nguyên lai trên khuôn mặt hắn đôi mắt là đẹp nhất, hiện tại đôi conngươi kia như hai viên ngọc đen xứng với ngũ quan xuất sắc càng khiến Lý Mặc Nhiên tuyệt mỹ xuất trần, tuy nàng không dễ bị cái đẹp khống chếnghiêm trọng nhưng đối với mỹ nhân thì quả thực lực miễn dịch có thấpmột chút, Bạch Tiểu Mễ không dám khẳng định, nếu trước kia Lý Mặc Nhiêndùng dung mạo này đối mặt với nàng, có lẽ nàng đã sớm bị hắn phá vỡ rồi.
“Nương tử ở đâu vi phu ở đấy!” Lý Mặc Nhiên gật đầu, thật ra khi tới đây hắn cũng có nghĩ tới vấn đề này, nếu nương tử ở đây, hắn ở lại chỗ nàycũng không phải không được, dù sao phủ Lam Tinh cũng đã giao cho Lý Cảnh Nhiên, tin tưởng về phương diện quản lý thì Lý Mặc Nhiên càng thích hợp hơn so với hắn.
“Vậy phủ Lam Tinh thì sao?” Bạch Tiểu Mễ vẫn nhìn vào đôi mắt đẹp quáphận kia, càng nhìn càng như bị đôi con ngươi thâm thúy hút vào bêntrong.
Cảm giác cuộc thương lượng bất lợi, Bạch Tiểu Mễ nhìn về phía chângiường mới phát hiện bừa bộn, khiến nàng lập tức nhớ tới tình hình chiến đấu kịch liệt của hai người đêm qua, mặt nhất thời đỏ lên.
“Phủ Lam Tinh còn có Cảnh Nhiên? Những việc này nương tử không cần lolắng, Cảnh Nhiên rất có năng lực quản lý!” Đối với bản lĩnh của Nhị đệnhà mình, Lý Mặc Nhiên tự nhiên tin tưởng.
Bạch Tiểu Mễ không nói tiếp, nếu hắn muốn ở lại cũng tốt, hơn nữa nàngvốn đã thích hắn, cùng người trong lòng chung một chỗ, nàng tự nhiên chờ mong.
“Được rồi! Nhìn tiểu công tử khá đẹp, bản phu nhân sẽ cố thu ngươi, dùsao bản phu nhân cũng không thiếu một chút tiền nhỏ ấy!” Tâm tình BạchTiểu Mễ tốt liền dõng dạc vỗ bả vai Lý Mặc Nhiên, một bộ dáng đắc ý.
“Ha ha ha! Vậy về sau vất vả cho nương tử rồi!” Lý Mặc Nhiên nhìn bộdáng đáng yêu của nàng, khóe miệng hiện ý cười, lập tức như chim lớn nép trên bờ vai nhỏ xinh của nàng, đương nhiên Lý Mặc Nhiên không chế lựcđạo cực tốt nên Bạch Tiểu Mễ không cảm thấy hắn nặng.
“Được rồi! Quan trọng là bản đại gia có thịt ăn, bảo đảm đem tiểu côngtử dưỡng trắng trẻo mập mạp!” Bạch Tiểu Mễ thấy Lý Mặc Nhiên thức thờinhư vậy, lập tức đem bả vai dày rộng kia kéo vào trong lòng.
“Nương tử, nàng thật tốt!” Lý Mặc Nhiên vẫn làm bộ dáng “chim lớn”.
Lúc này nếu có người đi ngang qua, nhất định sẽ nhìn thấy hình ảnh cựckỳ quỷ dị, một mỹ nam tử tuấn mỹ tuyệt luân vẻ mặt thâm tình dựa vàotrong lòng một thiếu nữ mỹ lệ, hình ảnh kia có bao nhiêu quái dị.
Đáng tiếc hai người căn bản đều không chú ý tới hình ảnh này, họ đang đắm chìm trong khung cảnh ấm áp vui đùa.
“Cốc cốc cốc” “Đại ca, đại tẩu, Mạc tộc trưởng và tộc trưởng phu nhâncùng Mạc thiếu gia qua đây!” Ba tiếng đập cửa rất nhỏ vang lên, giọng Lý Thụy Nhiên có chút gượng gạo vang lên bên ngoài cửa.
“À!” Thiếu chút nữa đã quên, bọn họ còn có quái thú cần giải quyết? “Aiôi!” Nghĩ đến chính sự, Bạch Tiểu Mễ nhất thời kích động muốn đẩy Lý Mặc Nhiên ra, nhưng người vừa nhúc nhích, toàn thân bắt đầu đau mỏi.
“Nương tử, nàng không sao chứ!” Lý Mặc Nhiên nhanh chóng đỡ lấy BạchTiểu Mễ suýt chút nữa muốn rơi xuống đất, có chút mất hứng vì nàng đẩymình ra, đẩy hắn ra thì thôi vậy mà còn không cẩn thận thiếu chút nữarơi trên đất, bất quá nhìn hậu quả nàng phải chịu vì bản thân hắn đêmqua không biết tiết chế tạo thành, Lý Mặc Nhiên vốn mất hứng liền biếnthành đau lòng cùng áy náy.
Lý Thụy Nhiên đứng bên ngoài, nghe thấy tiếng kêu sợ hãi của Bạch TiểuMễ, trong lòng có chút khẩn trương nhưng lại không có dũng khí đẩy cửaxông vào, nếu khi trước thì có lẽ sẽ làm vậy nhưng hiện tại đại ca ởtrong, Tiểu Mễ hẳn không có việc gì, Lý Thụy Nhiên cúi đầu có chút mấtmác nhìn dưới mặt đất.
“Tên hỗn đản chàng còn hỏi à, nếu không phải tại chàng, ta có thể biếnthành dạng này sao?” Bạch Tiểu Mễ phẫn nộ trừng mắt hướng tên đầu sỏ gây nên, nếu không phải tên chết tiệt nhà hắn, hiện tại trên người nàng sẽkhông đau như vậy?
“Được được, đều là lỗi của vi phu!” Lý Mặc Nhiên gật đầu làm một bộ dáng thê nô, thật cẩn thận đỡ Bạch Tiểu Mễ trở về nằm trên giường.
“Không được, ta còn có việc phải làm?” Bạch Tiểu Mễ vừa mới bị nằmxuống, nghĩ trong phòng khách còn có người đang chờ mình, lập tức lạimuốn ngồi dậy nhưng Lý Mặc Nhiên tay mắt lanh lẹ liền đem Bạch Tiểu Mễđè xuống.
“Nương tử hảo hảo nghỉ ngơi, chuyện kế tiếp giao cho vi phu là được!” Về chuyện quái vật, Vũ đã hướng hắn báo qua, cũng từ Tam đệ nói biết rõhai nhà tính toán chuyện hợp tác, nếu hắn ở đây, hắn sao có thể để nương tử vất vả, những việc nặng này nên để nam nhân làm.
“Cái gì giao cho chàng, Lý Mặc Nhiên, chàng nghe kỹ cho ta, chúng ta làphu thê, phu thê vốn nên có nạn cùng chịu, có phúc cùng hưởng, nếu chàng còn lấy phương thức như ở phủ Lam Tinh đối đãi với ta, vậy thừa dịphiện tại hai người cảm tình không sâu, chàng nên sớm rời khỏi đây đi!”Kỳ thật Lý Mặc Nhiên nói không sai nhưng Bạch Tiểu Mễ nghe xong lời nàybỗng nhớ tới phủ Lam Tinh lúc trước, Lý Mặc Nhiên gặp khó khăn liền trực tiếp đưa nàng đi, cho nên mới nhất thời tức giận.
Nàng nghiêm mặt trừng mắt nhìn Lý Mặc Nhiên, biểu tình quyết tuyệt.
Mặt Lý Mặc Nhiên nhất thời cũng đen lại, đương nhiên nguyên nhân hắn tức giận là chuyện Bạch Tiểu Mễ để hắn rời đi.
Chẳng lẽ nàng không có một chút cảm tình nào với hắn sao? Cho dù chuyệnđã xảy ra đêm qua mà vẫn có thể dễ dàng nói để hắn ra đi sao, nàng cứnhư vậy không muốn cùng hắn sống chung một chỗ sao.
Lý Mặc Nhiên rất tức giận nên nhất thời không nói gì, cũng thờ ơ nhìnBạch Tiểu Mễ, trong lòng nàng cũng bực bội nên không cam lòng yếu thếnhìn chằm chằm trở lại, chuyện này nàng tuyệt đối sẽ không thỏa hiệp,vừa rồi nhìn như tức giận nên mới nói như vậy nhưng cũng là lời tronglòng của nàng, nếu Lý Mặc Nhiên vẫn như trước, vậy thì hai người nên sớm tách ra thì tốt hơn.
Tuy nàng cực kỳ thích cảm giác được Lý Mặc Nhiên che chở nhưng nàng không muốn làm sủng vật trốn trong lòng hắn.
Rất lâu sau hai người không ai nói chuyện, mà nét mặt Lý Mặc Nhiên cũngkhông buông lỏng, Bạch Tiểu Mễ nhất thời có chút thất vọng, quả nhiên là nàng hy vọng xa vời? Kỳ thật nàng cũng chỉ muốn phu thê đối đãi nganghàng mà thôi, quả nhiên không thể trông cậy vào nam nhân cổ đại.
Bạch Tiểu Mễ quay đầu không nhìn Lý Mặc Nhiên, xốc chăn xuống giường,ngay sau đó cả người Bạch Tiểu Mễ bị đôi tay dài nhốt chặt, cả người rơi vào một cái ôm kiên cố ấm áp.
“Nàng đúng là nữ nhân nhẫn tâm, nữ nhân nhẫn tâm!” Giọng nói Lý Mặc Nhiên có chút run rẩy.
Chợt thấy nét mặt Bạch Tiểu Mễ thất vọng cùng quyết tuyệt, Lý Mặc Nhiênvốn bình tĩnh nhất thời luống cuống, hắn rất tức giận vì nàng để hắn đi, nàng căn bản không rõ, hắn có bao nhiêu thích nàng, hoặc là yêu nàng.
Không có nàng, cuộc sống của hắn tựa hồ hoàn toàn không có ý nghĩa, nàng giống như tim của hắn, đã không có tim, hắn làm sao có thể sống trênthế giới này.
Vốn cho rằng trải qua đêm qua, nàng sẽ không còn sinh ra ý nghĩ muốn rời khỏi hắn, nhưng chưa được bao lâu, vừa rồi còn mới tốt đấy thôi? Vì sao bỗng nhiên biến thành như vậy, hắn không biết rốt cuộc mình nói saiđiều gì? Nương tử vì sao lại có phản ứng lớn như vậy.
Chuyện ở phủ Lam Tinh, chẳng lẽ nương tử sở dĩ muốn rời khỏi là vì hắn đưa nàng về Hắc Phong trại sao?
“Kỳ thật, Lý Mặc Nhiên… chúng ta… chúng ta không thích hợp!” Bạch TiểuMễ bị Lý Mặc Nhiên ôm chặt, kỳ thật nàng cũng không nỡ, là nàng vô cùngkhông nỡ rời khỏi hắn.
Có lẽ rất nhiều người sẽ nghĩ nàng khác người, Lý Mặc Nhiên làm vậykhông chỗ nào có thể chỉ trích nhưng nàng lại không cho là vậy, thế giới này khác thế giới hiện đại, chỉ cần nàng nhượng bộ lần này, về sau sẽcòn vô số chuyện phát sinh, chẳng lẽ nàng cứ ở nơi gọi là an toàn kia mà lo lắng hay sao?
Nếu nàng không thích hắn, có lẽ nàng có thể làm được nhưng sau khi thích thì cái gì cũng không thể.
Nghe xong lời này, Lý Mặc Nhiên cứng đờ người, tay ôm Bạch Tiểu Mễ cũng cứng chặt, cả người bất động.
Bởi vì bị Lý Mặc Nhiên ôm từ phía sau nên Bạch Tiểu Mễ không nhìn rabiểu tình của Lý Mặc Nhiên, cũng không biết hắn đang nghĩ gì, bất quánàng biết không dễ dàng thuyết phục hắn, vừa nghĩ như vậy, Bạch Tiểu Mễkhông biết là nên may mắn hay thở dài bất đắc dĩ.
“Đại ca, đại tẩu!” Ngoài cửa bỗng vang lên tiếng Lý Thụy Nhiên khiến hai người kinh ngạc.
“Lý Thụy Nhiên, đệ đi trước nói với Mạc tộc trưởng và tộc trưởng phunhân một câu, chờ một lát ta qua liền!” Bạch Tiểu Mễ bị Lý Mặc Nhiên ôm, chỉ có thể ngẩng đầu nói với người ở ngoài cửa.
“Ừm!” Lý Thụy Nhiên lên tiếng, sau đó truyền đến tiếng bước chân càng lúc càng xa.
“Vì sao?” Đợi đến khi không còn nghe thấy tiếng bước chân, Lý Mặc Nhiên mang theo giọng khàn khàn vang lên từ phía sau.
“Lý Mặc Nhiên, chàng cho ta là cái gì?” Bạch Tiểu Mễ thở dài một hơi,lời nàng vừa nói còn chưa đủ hiểu sao? Yêu cầu của nàng chỉ là hai người yêu nhau cùng đồng cam cộng khổ mà thôi.
“Nương tử, nàng là thê tử của Lý Mặc Nhiên ta, là thê tử cả đời, thê tửduy nhất!” Lòng tham của hắn nhỏ, cũng chỉ chứa được một người là nàng,còn nàng?
“Thê tử, thê tử trong mắt chàng là cái gì? Sủng vật? Chỉ cần chàngnguyện ý, khi vui vẻ thì trêu chọc, mất hứng thì ném sang một bên, chàng muốn đặt chỗ nào cũng được sao? Có nguy hiểm liền đem giấu đi? Nếu đâylà cách chàng đối đãi với thê tử, vậy chúng ta thật sự không thích hợp.” Bạch Tiểu Mễ nói.
Bạch Tiểu Mễ nhìn qua rất quyết liệt nhưng trong lòng cũng không hềthoải mái, thậm chí có thể nói là khổ sở, dù sao Lý Mặc Nhiên là ngườinàng thích đầu tiên khi đến thế giới này, đồng thời cũng là người đầutiên đối tốt với nàng, có đôi khi Bạch Tiểu Mễ thậm chí đã nghĩ cứ nhưvậy thỏa hiệp với hắn cũng tốt.
Nghĩ đến thỏa hiệp, nàng đã có thể đoán được tương lai hai người ở chung ra sao, không có việc thì không sao, nhưng nếu xảy ra chuyện?
Lo lắng bản thân sẽ mềm lòng, Bạch Tiểu Mễ đưa tay muốn tách tay Lý Mặc Nhiên đang ôm mình.
“Nương tử, vi phu chưa từng coi nàng là sủng vật, thật đấy!” Nương tửlàm sao có thể là sủng vật, Lý Mặc Nhiên cũng không phải là người nuôidưỡng sủng vật, nương tử là độc nhất vô nhị, là máu là thịt của hắn.
Không cách nào dứt bỏ.
“Lý Mặc Nhiên, thôi, hôm nay chúng ta không nhắc tới chuyện này nữa? Ta muốn đi gặp khách!” Biết Lý Mặc Nhiên căn bản không hiểu ý tứ của mình, trên thế giới này nam tử đối đãi yêu thương với nữ tử là bình thường,quan niệm này đã thâm căn cố đế, cho nên hắn căn bản là không cách nàolý giải được suy nghĩ của nàng.
Nghĩ đến còn có khách đang chờ, Bạch Tiểu Mễ trước muốn giải quyết nguy cơ trên đảo.
“Nương tử, nàng đừng rời khỏi ta!” Lý Mặc Nhiên không buông Bạch TiểuMễ, hắn vừa thấy vẻ mặt nương tử nhìn hắn tràn đầy thất vọng, nhưng vìsao chứ?
Cho đến giờ, Bạch Tiểu Mễ cảm thấy chính mình đã biểu đạt rõ ràng, cònbộ dáng Lý Mặc Nhiên hiển nhiên vẫn là chưa hiểu, trước kia hắn rấtthông minh, chỉ gặp phải chuyện của bản thân hắn mới như vậy, thật không biết nàng nên cao hứng vì Lý Mặc Nhiên cuồng dại đối với nàng, hay nêntức giận vì vào thời điểm mấu chốt hắn lại không thông suốt.
“Lý Mặc Nhiên, chàng ở lại ngẫm lại lời ta vừa nói, suy nghĩ cẩn thậnrồi tìm ta!” Bạch Tiểu Mễ thỏa hiệp, không còn cách nào khác, ai bảonàng thích nam nhân này chứ? Trước kia bộ dáng hắn như gấu mà nàng cònthích, huống chi hiện tại.
“Cùng đi đi!” Lý Mặc Nhiên tự nhiên không phải người không quan tâm đếnđại cục, nhìn nương tử khó chịu như vậy, vốn muốn nói nàng ở lại nhưngvừa nghĩ đến phản ứng mãnh liệt vừa rồi, Lý Mặc Nhiên liền trầm mặc.
Có điều trầm mặc không có nghĩa là Lý Mặc Nhiên không có biện pháp, LýMặc Nhiên lưu loát mặc quần áo cho Bạch Tiểu Mễ, sau đó không mặc kệnàng phản đối ra sao liền ôm nàng đi hướng đại sảnh, dù sao hai ngườicũng là phu thê danh chính ngôn thuận, ôm cũng không sao.
“Lý Mặc Nhiên, chàng mau buông ta xuống!” Lát nữa bị người nhìn thấythật rất mất mặt đó! Bạch Tiểu Mễ biết Lý Mặc Nhiên yêu thương nàng nênmới làm như vậy, nhưng da mặt nàng không có dày đến nỗi không quan tâmđến ánh mắt người xung quanh đâu!
“Trừ phi nương tử tốt hơn, nếu không vi phu sẽ không thả!” Lý Mặc Nhiênkiên trì ôm nương tử nhà mình, trong lòng hắn đã tính kế, cứ như vậy mọi người đều biết nương tử là của hắn, muốn mơ ước cũng cần phải có thựclực.
“Hừ!” Đây không phải vô nghĩa sao? Muốn tốt hơn đâu có dễ dàng như vậy.
Bạch Tiểu Mễ biết Lý Mặc Nhiên cố chấp, cho nên không nhiều lời, ngườikhác nhìn thì nhìn! Bất quá trước kia xem ti vi hay đọc truyện đều cócảnh dùng nội công chữa thương, không biết nội công không biết tên nàycủa nàng có thể chữa thương được hay không.
Nghĩ như vậy, Bạch Tiểu Mễ lập tức dựa theo kinh mạch, khí trắng bắt đầu di động toàn thân.
Khí trắng đi qua nơi nào, nơi đó đều mát rượi thoải mái, cảm thấy đã cóhiệu quả, Bạch Tiểu Mễ hưng phấn điều động thêm một chút khí trắng đilại chung quanh thân thể, quả nhiên sau một vòng, đau đớn trên người tan biến rất nhiều, trời ạ! Cái này so với uống thuốc còn hiệu quả nhanhhơn?
Bất quá Bạch Tiểu Mễ mới di động khí trắng một vòng, Lý Mặc Nhiên đã đi vào đại sảnh.
Bốn ánh mắt đồng loạt rơi trên người hai người, Lý Thụy Nhiên chỉ nhìnthoáng qua, lập tức bình tĩnh rời ánh mắt lên chén trà đang uống, hiệntại Lý Thụy Nhiên đã khôi phục bộ dáng thiếu niên tuấn mỹ.
Diện mạo người này xuất chúng khó có được, vậy mà có thể sánh bằng vớinhi tử nhà mình, hơn nữa nếu so sánh vẫn hơn một chút so với nhi tử nhàmình, dù sao người này vừa thấy liền biết là người đứng đầu lâu năm, chỉ cần so phong thái thì nhi tử nhà mình không thể so sánh được.
Người này có lẽ là vi hôn phu của Tiểu Mễ, nếu quả thật có vị hôn phu như vậy, nàng chướng mắt nhi tử cũng là chuyện thường.
Mà lúc này sắc mặt thiếu niên Mạc lại vô cùng phức tập, nhìn Bạch TiểuMễ an tĩnh đứng trong lòng nam tử, nhìn diện mạo xuất chúng của nam tửkia, trong nháy mắt liền biết mình đã thất tình rồi (Mạc thiếu niên đơnphương cho là vậy).
“Các vị hảo, bỉ nhân Lý Mặc Nhiên là phu quân của Tiểu Mễ!” Trái ngượcvới tâm tư khác thường trong lòng những người khác, Lý Mặc Nhiên thoảimái tự giới thiệu, thái độ tốt vô cùng, không có bất luận cảm giác gìnhư tài trí hơn người.
“Lý công tử hảo, ta là Mạc Viêm Kiếm, đây là nội nhân của Mạc mỗ, đây là tiểu nhi Mạc Nguyên!” Mạc tộc trưởng cũng cười rồi giới thiệu.
“Lý mỗ tại đây đa tạ Mạc tộc trưởng đã chiếu cố nương tử và Tam đệ, Mạctộc trưởng có chuyện gì cứ nói, chỉ cần Lý mỗ có thể làm được nhất địnhsẽ không chối từ.” Tiểu Mễ thuận lợi ở nơi này như vậy, tuy không thiếunăng lực của chính nàng nhưng nơi này dù sao cũng là địa bàn của ngườita, trên lễ tiết Lý Mặc Nhiên tất nhiên không thể thất lễ.
“Lý công tử khách khí rồi, đây là Tiểu Mễ có bản lĩnh, chúng ta không giúp được gì!” Mạc tộc trưởng tươi cười khiêm tốn nói.
“Thật ngại quá, Mạc tộc trưởng, Mạc phu nhân, Mạc thiếu gia, để ba vịphải đợi lâu!” Cảm giác toàn thân đã thư thái rất nhiều, Bạch Tiểu Mễđược Lý Mặc Nhiên buông tay thì tâm tình cũng tốt hơn.
“Không có việc gì, không có việc gì, là tiểu biệt thắng tân hôn thôi!Chúng ta có thể lý giải!” Mạc phu nhân cười khanh khách nói, lời vừa nói ra, Bạch Tiểu Mễ vốn không cảm thấy có gì liền nhất thời đỏ lên, cuốicùng trừng mắt liếc người gây chuyện Lý Mặc Nhiên.
Lý Mặc Nhiên trả lại cho nàng một ánh mắt sủng nịnh.
Ánh mắt hai người rơi vào trong mắt người khác liền thành liếc mắt đưa tình, chỉ cười nhìn hai người, không quấy nhiễu bọn họ.
“Khụ! Cái kia, thật ra cháu đã có cách đối phó với quái vật rồi!” Thấyvẻ mặt mập mờ của mọi người nhìn hai người bọn họ, Bạch Tiểu Mễ ho khẽmột tiếng rồi nói, cũng là vì muốn dời đi lực chú ý.
Lý Mặc Nhiên cười hiểu rõ, thông minh nhỏ của nàng hắn tự nhiên biết,nhìn nương tử thẹn thùng, rất khó tưởng tượng người vừa mới quyết tuyệtđể hắn rời đi và người bây giờ lại là cùng một người.
Nghĩ đến giọng điệu không giống nói đùa vừa rồi của nương nử, tươi cườitrên mặt Lý Mặc Nhiên thản nhiên nhìn nàng, ở mặt ngoài nhìn qua nhưđang nghe bọn họ bàn bạc nhưng trên thực tế lúc này trong đầu Lý MặcNhiên đã bay về mỗi một câu nương tử nói qua trong phòng, hắn muốn biếtnương tử tới cùng là vì sao muốn rời khỏi hắn.
Bạch Tiểu Mễ ở bên cạnh ra sức giải thích về thuốc nổ, còn có vấn đề đặt bẫy, mà Lý Mặc Nhiên thì tỉ mỉ nhớ lại mỗi câu Bạch Tiểu Mễ nói trongphòng, sủng vật? Đối với từ này Lý Mặc Nhiên có vẻ khắc sâu, chẳng lẽtrước kia hắn đối xử với nàng thật sự như sủng vật sao? Hắn không biết!
Lý Mặc Nhiên không hổ là tộc trưởng của tộc hơn mười vạn người, nhớ đinhớ lại quả thật khiến hắn nghĩ ra điểm mấu chốt, sủng vật, cùng chunghoạn nạn, kỳ thật mấu chốt ngay ở hai từ này.
Ý của nương tử có phải không muốn hắn che chở nàng quá kỹ hay không, dùbất kỳ chuyện gì xảy ra, chuyện không tốt hay thời điểm khó khăn haingươi đều cùng nhau đối mặt, nghĩ tới đây Lý Mặc Nhiên thông suốt sángtỏ đồng thời cũng cảm động sâu sắc.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.