Hai người dịch dung sơ bộ xong, ở trong thành mướn một chiếc xe ngựa hướng bờ biển thành trấn mà đi. 
Có lẽ là thật không ngờ Bạch Tiểu Mễ cùng Lý Thụy Nhiên sẽ đi con đườngnày, không phải hướng Bắc mà là hướng Nam, thời điểm Lý Mặc Nhiên mộtđường thẩm tra tìm người theo hướng khác thì Bạch Tiểu Mễ cùng Lý Thụynhiên đã thuận lợi xuất hải rồi. 
Bởi vì trên đảo người ở rất thưa thớt, cho nên không có thuyền chạyhướng đảo Vô Danh kia, bất quá Bạch Tiểu Mễ đã sớm nghĩ đến, không cóphiền não, trực tiếp mua một con thuyền, sau đó tìm thuyền viên. 
Dù sao một khi đã tính toán ở nơi đó định cư, tự nhiên phải có phươngtiện đi lại, mua thuyền là chắc chắn, cũng là thế tại phải làm, thờiđiểm Lý Thụy Nhiên tìm thuyền viên, Bạch Tiểu Mễ cũng mua một số vật cần thiết trên đảo, cũng thuận tiện nhìn xem có cô nhi nào muốn theo lênđảo hay không, nếu muốn định cư, về sau nhất định phải dùng người, tuydùng tiền là có thể mua được nô lệ, nhưng Bạch Tiểu Mễ không muốn lãngphí quá nhiều tiền bạc với chuyện này. 
Ba ngày sau đó, Lý Thụy Nhiên đã chiêu mộ xong thuyền viên, mà Bạch Tiểu Mễ cũng mua không ít đồ dùng cần có, bao gồm một chút hạt giống thựcvật, Bạch Tiểu Mễ tính toán sẽ quay lại trồng trọt như cũ sau khi đã ởtrên đảo. 
Còn về phần người đi theo, có lẽ bởi vì thôn trấn không hề tính là lớn,Bạch Tiểu Mễ gặp hơn hai mươi mấy tên khất cái, chọn ra mười mấy ngườithích hợp, sau khi nàng hỏi và bọn 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/doc-sung-dien-vien-man-the/1314072/chuong-98.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.