“Mặc Nhiên ca, hôm nay phải trị liệu!” Thấy Lý Mặc Nhiên muốn theo Bạch Tiểu Mễ rời đi, Tư Nguyên gấp gáp gọi người.
Lý Mặc Nhiên nhíu mày, vừa định cự tuyệt đã bị Bạch Tiểu Mễ ngăn cản.
“Thương tổn của ngươi vẫn chưa tốt lên sao?” Bạch Tiểu Mễ kinh ngạc, nếu còn thương tổn, tại sao ngày hôm qua lại mang theo nàng chạy loạn khắpnơi, đây chẳng phải không muốn sống nữa sao?
“Đã không còn đáng ngại!” Lý Mặc Nhiên thấy nương tử quan tậm, trong lòng vui mừng.
“Mặc Nhiên ca, nội thương không thể sơ suất, nếu không về sau sẽ lưu lại bệnh căn! Bạch tiểu thư cũng hy vọng Mặc Nhiên ca về sau không lưu lại mầm bệnh, đúng không?” Tư Nguyên đi tới trước mặt hai người, mắt lộ lolắng, mang theo trách cứ nhìn Bạch Tiểu Mễ.
Bạch Tiểu Mễ bị Tư Nguyên nhìn như vậy, có chút khó hiểu, thương tổn lưu lại bệnh căn hay không liên quan gì đến nàng, cũng không phải nàng mang theo hắn chạy loạn, là hắn mang theo nàng mà.
“Lý Mặc Nhiên ngươi vẫn nhanh để thần y khám đi!” Trong lòng tuy khóchịu nhưng Bạch Tiểu Mễ cũng không thể không để ý đến thân thể Lý MặcNhiên, lập tức nhìn về phía hắn nói.
“Đại ca, huynh nghe Đại tẩu đi! Nếu không Đại tẩu sẽ lo lắng!” Lý CảnhNhiên đi tới, ngày hôm qua đi ra ngoài cả ngày, dược cũng chưa ăn, nhưvậy đối với thương tổn của Đại ca đúng là không có lợi.
“Đại ca, huynh phải nhanh tốt hơn, các huynh đệ đều nhớ huynh! Hy vọnghuynh có thể nhanh chóng trở về!” Lý Thụy Nhiên vội vã đi tới,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/doc-sung-dien-vien-man-the/1314063/chuong-89.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.