Từ khi bình minh đến mới đi vào giấc ngủ, cho nên ngày hôm sau Bạch TiểuMễ tự nhiên dậy không nổi, nàng ngủ thẳng đến giữa trưa mới tỉnh lại. 
Khi tỉnh giấc mới phát hiện Lý Mặc Nhiên đã không còn bên người, tronglòng Bạch Tiểu Mễ có chút thất vọng, bất quá thất vọng trôi qua rấtnhanh trong giây lát, tâm tình được điều chỉnh tốt đẹp hơn. 
“Phu nhân, có thể tiến vào đưa nước được chưa ạ?” Ngoài cửa phòng BạchTiểu Mễ có người, vừa nghe trong phòng có động tĩnh, biết Bạch Tiểu Mễđã rời giường nên lập tức làm hết phận sự lên tiếng. 
“Vào đi!” Bạch Tiểu Mễ vốn sửng sốt, bất quá lập tức bình tĩnh đáp lại. 
Cửa phòng được mở ra, hai nha hoàn quần áo lam nhạt tiến vào, trên tay mỗi người cầm đồ dùng rửa mặt. 
Hai người tiến vào không bao lâu, bữa sáng được bưng lên, hoặc là nóingười đưa cơm trưa đã tới, động tác lưu loát đặt đồ ăn trên bàn, sau khi Bạch Tiểu Mễ rửa mặt xong liền cung kính đưa thức ăn cho nàng. 
“Đi đi, các người đều lui đi! Bản thân ta tự làm!” Vài người đứng bêncạnh, nàng ăn một mình cảm thấy không quen, hơn nữa nàng thật không cóthói quen có người giúp nàng chia đĩa rau. 
“Dạ phu nhân!” Khép mi thuận mắt cung kính thối lui ra ngoài. 
Ngủ thẳng đến giữa trưa, Bạch Tiểu Mễ đói bụng không chịu nổi, có thể vừa rồi thức dậy kỳ thật có một phần nguyên nhân là đói. 
Sau khi mọi người rời khỏi, tảng đá lớn trong lòng Bạch Tiểu Mễ cũng hạxuống, khoan hãy nói, rau xanh nơi này ăn ngon hơn 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/doc-sung-dien-vien-man-the/1314056/chuong-82.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.