“Nương tử......”
Vốn cho rằng sẽ khó có thể mở miệng, nhưng khi gọi hai tiếng này, Lý Mặc Nhiên cảm giác quen thuộc vô cùng, chỉ đơn giản là nhìn nàng, chỉ đơngiản là gọi nàng, nhưng trong lòng lại có thỏa mãn trước nay chưa từngcó.
Điều này khiến Lý Mặc Nhiên càng thêm xác nhận một chuyện, nữ tử trướcmắt quả thật là nương tử của mình, hơn nữa nghĩ đến trước kia mình hẳncũng cực kỳ thích nàng, nếu không sẽ không chỉ nhìn nàng, gọi nàng lạikhiến hắn xúc động lớn như vậy, tim càng đập mạnh hơn.
Nhìn khuôn mặt tinh xảo trắng nõn kia, tay dần dần mò nên hai má trứngtròn trên mặt nàng, Lý Mặc Nhiên phát hiện động tác này của hắn cực kỳthành thạo.
Da thịt nương tử hồng hào bóng loãng nhẵn nhụi, khiến hắn nhất thời yêu thích không nỡ buông tay.
Bản thân Bạch Tiểu Mễ là một người cảnh giác, đặc biệt là dưới hoàn cảnh xa lạ, từ khi thân thể thay đổi, Bạch Tiểu Mễ càng nhạy bén hơn so vớitrước kia, có người mò nàng như vậy, nàng tự nhiên không có khả năngkhông phát giác.
Bạch Tiểu Mễ lập tức mở to mắt, vừa nhìn thấy mặt đại hồ tử kia, nàng thở dài nhẹ nhõm môt hơi.
Nhưng khi nhớ tới tên này, ngay lập tức chụp được móng gấu dừng trên mặt mình: “Tại sao ngươi lại ở trong này…”
Lý Mặc Nhiên thấy người đã tỉnh lại, trực tiếp khoanh chân ngồi bêngiường, đôi mắt cong lên, đa tình như trăng khuyết ngoài cửa sổ, nhutình xao động, đủ để đem người chết đuối trong đó: “Nương tử, nàng đãtỉnh?”
Lý Mặc Nhiên nói xong rồi cầm tay
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/doc-sung-dien-vien-man-the/1314053/chuong-79.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.