Xem xong nguồn nước, Bạch Tiểu Mễ quan sát xung quanh, tìm nơi để đàoao, đến lúc đó dẫn nước suối vào ao, mặt khác lại làm một ống dẫn từao, khi ao đầy thì nước sẽ tự động chảy ra ngoài, như vậy nước trong aosẽ duy trì mức ổn định.
Nhị đương gia đi theo, không nói một lời, cứ như vậy nhìn nàng, nhưngnhìn mãi hắn vẫn không phát hiện ra nữ nhân này có điểm nào không ổn,xem ra nàng ta thật sự chỉ muốn làm ruộng.
Có lẽ do mình nghĩ nhiều, nghĩ đến Đại ca cũng là người thông minh cơtrí, nếu nữ tử này có ý đồ xấu, chẳng phải Đại ca mình đã sớm giải quyết nàng ta rồi sao?
Nhị đương gia lại nhìn về phía người nữ tử tâm tình đang vui sướng, bởivì vui sướng mà trên mặt hiện lên nụ cười rực rỡ, khiến khuôn mặt vốntinh xảo lại xinh đẹp thêm vài phần, tà dương nhàn nhạt chiếu trên mặt,hình thành một tầng sáng nhạt, đẹp làm người ta khó dời mắt.
“Nhị đương gia, ngày mai có thể cho phép ta mang hơn hai trăm người rangoài khai hoang được không?” Người nhiều sức cũng lớn, Bạch Tiểu Mễkhông muốn kéo dài thời gian, khối đất kia chắc chắn tốt, tuy không đủphì nhiêu nhưng sau khi nàng khai hoang xong sẽ tính toán thiêu tro rơmrạ để làm tăng độ dinh dưỡng cho đất.
“Được!” Nhị đương gia cất tiếng trả lời, đối với ánh mắt đang chờ mongcủa nàng, thản nhiên gật đầu một cái, dường như người vừa nhìn chằm chằm quan sát người ta không phải là hắn vậy.
“Vậy Nhị đương gia có thể phái người đi mua hộ ta hạt
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/doc-sung-dien-vien-man-the/1314031/chuong-57.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.