Bạch Tiểu Mễ là người thuộc phái hành động, nghĩ đến liền làm, nếm quađiểm tâm rồi lại nhìn cây ăn quả vừa mới trồng ngày hôm qua, xác địnhkhông có vấn đề gì, mới bắt đầu đi dạo trong sơn trại, nhưng đi dạo mộtbuổi sáng cũng không phát hiện được chỗ nào thích hợp trồng lúc nước,nhưng lại tìm được một số rau trồng địa phương
Bên trong sơn trại không tìm được nơi thích hợp, Bạch Tiểu Mễ có chútphiền não, nhìn vào hẻm núi xa xa, nơi này là đường đi ra ngoài, kỳ thật toàn bộ Hắc Phong trại giống như một thế ngoại đào nguyên(chốn tiên cảnh),nhưng đất ở thế ngoại đào nguyên này trừ bỏ phía sau núi cùng phía tâylà có thể gieo trồng được, nơi khác căn bản không thể dùng.
Hơn nữa gieo trồng lúa nước, đầu tiên chính là nguồn nước phong phú,nhưng tưới nước cũng cần có phương tiện, còn có một điểm chính là đấtđai màu mỡ, dù sao thế giới này không có phân bón hữu cơ, phân hóa họcnày nọ Bạch Tiểu Mễ không muốn làm.
Bạch Tiểu Mễ đứng ở cửa lớn các đó không xa trông ra khe núi đến ngẩn người.
“Các ngươi nói phu nhân có phải nhớ Đại đương gia hay không!” Một sơntặc nhìn thấy bộ dáng buồn rầu của Bạch Tiểu Mễ đứng cách đó không xa,hai mắt vô thần nhìn cửa sơn trại, giống như một hòn vọng trụ, hơn nữahành động này đã duy trì hơn nửa canh giờ.
“Phải rồi, huynh đệ ngươi chưa nhìn thấy, phu nhân cùng Đại đương gia có biết bao nhiêu là ân ái, hai người cơ hồ mỗi ngày đều gặp mặt, Đạiđương gia cứ rảnh rồi liền
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/doc-sung-dien-vien-man-the/1314027/chuong-53.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.