Chỉ thấy đập vào mắt nàng là quần áo trên người lung lay sắp rơi, chẳngtrách nàng lại cảm thấy được gió quét trên da mình man mát, chỉ chuyệnđó thôi thì chưa tính là gì? Điều làm Bạch Tiểu Mễ kinh ngạc nhất chínhlà trên làn da thịt trắng nõn của mình xuất hiện nhiều vết hồng hồngcùng dấu hôn.
Nhìn những dấu vết này, Bạch Tiểu Mễ dùng gót chân cũng đoán được những thứ này là do ai kia lưu lại.
“Rầm Rầm” Bạch Tiểu Mễ tức mình giận dữ, từ nhỏ cho đến lớn như thế nàynhưng chưa từng có người nào dám khinh bạc khiếm nhã đối với mình nhưvậy, quả thực đây là tội không thể chấp nhận được.
Giận dữ bốc lên, nàng ngẩng đầu nhìn mỗ “gấu”.
Hắn ngay cả một tia áy náy cũng không nhìn thấy, tội lại càng nặng thêm, không thể tha thứ thêm một chút nào nữa.
“Đồ lưu manh! Thật đáng ghét!” Bạch Tiểu Mễ soàn soạt kéo nhanh quần áomình lên, thắt lại đai lưng, liền lắc mình một cái tiến đến đá một cúliên hoàn nhằm thẳng vào mặt tiền của Lý Mặc Nhiên.
Lúc này tâm lý Lý Mặc Nhiên vẫn rất sợ hãi từ khi thấy bản thân bị nương tử nhà mình đá bay, dù sao thoạt nhìn nương tử mềm yếu như vậy, bộ dáng yếu đuối kia như có thể ngã xuống bất cứ lúc nào, khiến hắn luôn luônmuốn ôm nàng vào ngực mà che chở.
Lý Mặc Nhiên biết nương tử đang tức giận, vốn nghĩ sẽ tìm cách đánh lừanàng để qua cửa ải này. Nhưng vừa mới đứng lên, nhìn thấy cú đá liênhoàn của nương tử bay tới, hắn liền có phản ứng tự
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/doc-sung-dien-vien-man-the/1314005/chuong-31.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.