Bạch Tiểu Mễ đứng giữa đường, nhìn sang hai phía, thật ra hai bên khôngcó gì khác nhau, thế nhưng trong lúc này nàng không nghĩ được mình sẽ đi về hướng nào, kỳ thật Bạch Tiểu Mễ chỉ nghĩ muốn nhanh chóng xuống núi, chưa có cơ hội nghiên cứu xem sau khi xuống núi nàng sẽ đi đâu?
Bạch Tiểu Mễ cứ đứng giữa đường mơ hồ nghĩ suy trong chốc lát.
Hơn nữa Bạch Tiểu Mễ còn lo lắng nếu mình không cẩn thận bị người quenphát hiện ra sẽ lại bị bắt quay về nơi gọi là “nhà”, hiện tại mình thâncô thế cô sợ rằng chính mình sẽ lại bị bắt về làm tiểu thiếp gì gì đó.
Nghĩ như vậy Bạch Tiểu Mễ không vội chạy đi, mà đến cạnh ven đường, lấyđất bôi đen lên mặt mình, nếu không xóa đi sẽ không bị phát hiện ra,Bạch Tiểu Mễ thậm chí còn muốn cắt tóc mình ngắn hơn một chút.
Nguyên nhân mà Bạch Tiểu Mễ chưa vội đi ngay, còn có một cái, theo tìnhhuống hiện tại, đường đi xuống núi chỉ có một, nàng lo lắng sẽ chạm phải bọn người của Lý Mặc Nhiên, đến lúc đó chẳng phải sẽ bị bắt quay về nơi nàng vừa trốn đi sao.
Giờ phút này Bạch Tiểu Mễ căn bản không biết, nàng ở trong sơn động đóđã hơn một tháng rồi, dù sao không có một người bình thường nào trongmột tháng không ăn uống mà vẫn có thể sống sót được.
Tuy rằng Bạch Tiểu Mễ cảm thấy thời gian mình bị tra tấn trong sơn độngkhá dài, nhưng nàng chỉ cảm giác được đau đớn chứ đâu có biết thời gianđã trôi qua nhanh như vậy.
Chưa từng nghĩ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/doc-sung-dien-vien-man-the/1314001/chuong-27.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.