Bạch Tiểu Mễ không biết mình đã ngủ trong bao lâu, một trận âm thanh ầm ĩ làm nàng tỉnh giấc. 
“Hai người các ngươi đến bên kia tìm, các ngươi tìm hướng bên này, cònlại các ngươi đi theo ta!” Giọng nói của một nam tử, thanh âm nghe có vẻ tức giận. 
“Dạ, Tứ đương gia!” Mọi người cấp tốc chia nhau ra, tìm kiếm trong rừng núi. 
Một canh giờ sau. 
“Tứ đương gia bên này không phát hiện thấy phu nhân!” Người tới bẩm báo. 
“Tứ đương gia, thuộc hạ cảm thấy có lẽ phu nhân đã xuống núi!” Đã tìm cả một ngày, nhưng vẫn chưa phát hiện ra một chút tung tích nào, mặt khácbên kia cũng không có tin tức, theo suy đoán hẳn là đã xuống núi rồi. 
Phu nhân nhà bọn họ là một người có thể chất yếu đuối, không có khả năng đi nhanh ở chỗ đường khó đi này, nơi này lại có dã thú thường xuyên lui tới, hơn nữa cho dù có đi nhanh, lấy tốc độ của bọn họ thì không có khả năng đuổi không kịp, dù sao thời gian thủ vệ cùng Vương quản sự bẩm báo cũng chỉ cách đây hơn ba canh giờ. 
Bạch Tiểu Mễ không dám động đậy im lặng nghe động tĩnh ở bên ngoài, võcông của Tứ đương gia nàng đã thấy qua, khinh công lợi hại như thế thìchắc chắn võ công cũng không kém, nàng không dám mạo hiểm nhìn lén, đếnhô hấp cũng chậm dần. 
Lại qua một đoạn thời gian, cũng không biết thuộc hạ cùng Tứ đương gianói gì đó? Người Hắc Phong trại tựa hồ như đã đi hết, nhưng Bạch Tiểu Mễ vẫn không dám lập tức rời khỏi chỗ 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/doc-sung-dien-vien-man-the/1313998/chuong-24.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.