“Phải không?” Bạch Tiểu Mễ hoài nghi nhìn về phía mỗ nam, nhìn thấy ánhmắt thành khẩn không thể thành khẩn hơn, Bạch Tiểu Mễ lại có chút tintưởng trong lời nói của hắn. 
“Đương nhiên, trước mặt người ngoài, nương tử chính là bảo bối của viphu nha!” Thật ra trên thực tế cũng là như vậy mà, Lý Mặc Nhiên tronglòng bổ sung thêm một câu. 
“Nương tử, đã muộn rồi, chúng ta nghỉ ngơi đi!” Lý Mặc Nhiên chính làđại phúc hắc đấy, hơn nữa hắn cực kì thông minh, biết Bạch Tiểu Mễ cóphần tin tưởng, lập tức được một tấc lại muốn tiến một thước. 
“Hiện tại vẫn còn sớm?” Bây giờ mới khoảng chín giờ tối, thời của nàngkhông có người nào lại đi ngủ sớm như vậy, Bạch Tiểu Mễ đương nhiên cũng thế. 
“Không còn sớm nữa, nương tử không thấy người trong toàn bộ sơn trại đều đã ngủ sao?” Lý Mặc Nhiên nói rất tự nhiên, bản thân cũng tự nhiên kéotay Bạch Tiểu Mễ đến bên giường. 
“Ta có thể tự mình đi!” Bạch Tiểu Mễ vung tay người nào đó ra, người này đã thích được một tấc là muốn tiến thêm một thước, động một tí là cầmtay nàng. 
“Ai u!” Tay bị bỏ ra, mỗ nam thở nhẹ một tiếng, sắc mặt tái nhợt, chân mày cũng hơi hơi nhíu lại, dường như đang bị đau lắm vậy. 
Bạch Tiểu Mễ thấy Lý Mặc Nhiên như thế, cảm thấy ngạc nhiên, có chút lolắng liền tiến lên xem xét “Ngươi làm sao vậy?” Không phải là thời điểmnàng vung tay hắn ra dùng sức quá lớn làm ảnh hưởng đến miệng vết thương đấy chứ?. 
Nghĩ như vậy Bạch Tiểu Mễ liền trực tiếp muốn vạch 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/doc-sung-dien-vien-man-the/1313993/chuong-19.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.