Bạch Tiểu Mễ thuộc phái hành động, ăn cơm trưa xong liền nói Lý MặcNhiên mang nàng đi xem sách, nhìn mấy kệ chất đầy sách, biết nơi này làthư phòng.
Quay đầu nhìn thoáng qua Lý Mặc Nhiên, người này lại một lần nữa làmthay đổi nhận thức của Bạch Tiểu Mễ đối với hắn. Người này thấy thế nàocũng không nghĩ là người có văn hóa, nhưng đầu tiên là chữ viết đẹp, sau đó là thư phòng này chứa không ít sách quý, tuy Bạch Tiểu Mễ nghĩ rằngnơi đây sách chỉ là vật trang trí, nhưng trực giác Bạch Tiểu Mễ lại bảokhông phải như vậy.
Có điều mặc kệ chuyện đó là thế nào? Hiện tại nàng có thể xem sách làtốt rồi, tâm tình Bạch Tiểu Mễ vui vẻ, khuôn mặt sung sướng tươi cười.
Thấy nàng cười, Lý Mặc Nhiên di chuyển xe lăn, đến bên người Bạch Tiểu Mễ đưa bàn tay cọ cọ tay nàng, nương tử nhìn đẹp quá!
Trên tay truyền đến ấm áp có chút ngứa, Bạch Tiểu Mễ cúi đầu nhìn thoáng qua ngón tay thon dài, trong lòng bàn tay có vết chai, thời điểm cọnàng có cảm giác gai gai, không khó chịu! Chỉ thấy có chút kỳ quái.
Trải qua mấy ngày nay, Bạch Tiểu Mễ xem như đã nhận thấy người này làbản tính thâm trầm, bên ngoài bày ra bộ dáng chất phác thuần hậu, nhưngđối với nàng lại làm những chuyện đáng khinh!
Nàng quay đầu trừng mắt nhìn hắn một cái, sau đó mặc kệ hắn đi vào thư phòng.
Lý Mặc Nhiên thấy nương tử nhà mình lườm “đáng yêu”, tâm tình kích động, trên mặt lại chẳng nhìn rõ thanh sắc mà chỉ thấy chất phác đầy râu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/doc-sung-dien-vien-man-the/1313991/chuong-17.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.