Kỷ Trường bóp quỷ keo kiệt trong tay, lạnh lùng hỏi: "Nói cho ta biết, Bình Đẳng Vương ở đâu?"
Quỷ keo kiệt kêu lên: “Ta cũng không biết...” Bang, Kỷ Trường dùng tay chặt đứt nửa đầu của ác quỷ.
Quỷ keo kiệt: “......"
"Thật sự không biết, bọn ta bị một nữ quỷ đeo khăn trùm đầu màu đỏ thả ra. Cô ta là quỷ tướng..."
Kỷ Trường cười khẩy và cắt đứt nửa đầu còn lại của quỷ keo kiệt. Đầu của quỷ keo kiệt bỗng giống như một cây bút chì được mài nhọn...
Quỷ keo kiệt khóc không ra nước mắt, nó nghi ngờ Kỷ Trường mượn danh nghĩa ép cung để trả thù cho Túc Bảo.
Nó chẳng qua chỉ cắn Túc Bảo một miếng thôi mà!
Con nhóc này hoạt bát lắm mà, cắn một miếng cũng có sứt sẹo miếng thịt nào đâu!
Quỷ keo kiệt cố gắng hết sức để nghĩ lại nhưng chỉ nghĩ ra một thông tin quan trọng: "Nơi bọn ta đi ra có lá bạch quả! Còn có cả tiếng chuông!”
Mộc Quy Phàm nheo mắt, lá bạch quả, chuông. Hai thông tin này đủ để khoanh vùng một số vị trí. Kẻ phản bội Bình Đẳng Vương, anh nhất định sẽ tìm ra gã!
Quỷ keo kiệt trưng ra vẻ mặt nịnh nọt: "Nhìn xem, ta đã nói với ngươi rồi, ngươi có thể..."
Kỷ Trường bày ra vẻ mặt vô cảm: "Còn có gì muốn nói không?” Quỷ keo kiệt vắt óc: "A... không còn nữa, thật sự không còn nữa." Kỷ Trường gật đầu: "Vậy ngươi lên đường nhé."
Nói xong, hắn vung tay lên, quỷ keo kiệt biến thành tro bụi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/doc-sung-cong-chua-nho-cua-tam-nguoi-cau-tieu-tuc-bao-dang-gom-/3711015/chuong-926.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.