Bà ấy cố gắng kìm nén cơn giận, liếc nhìn Mộc Mỹ Hoa, đặng hỏi: “Mấy người nói vậy là sao, chẳng lẽ bà lão như tôi lại so đo với một đứa nhỏ chỉ vì một đĩa bánh ngọt? Ý cả cô là bà lão này không biết lý lẽ đúng không? Này, tôi già thế này rồi, cô đừng kiếm chuyện với một bà cụ như tôi chứ!”
Mộc Mỹ Hoa há miệng lắp bắp: “Không phải đâu, tôi không hề có ý đó...”
Bà cụ Tô gật đầu: “Cũng phải, có thể hãm hại vợ cũ của Lâm Thế Hiền thành ra như thế, hẳn là cũng khá thông minh! Thế cô sẽ nhận được lợi lộc gì khi nói xấu một bà lão như tôi trước mặt mọi người vậy?”
Những lời này... Mộc Mỹ Hoa biết đáp lại thế nào đây?! Nghe vậy, mọi người quay sang nhìn cô ta bằng ánh mắt vô cùng phức tạp.\ Ồ, hóa ra là cô ta, kẻ thứ ba thảm hại nhất thế giới đó ư?
Tốn công tốn sức cả đời chen chân vào gia đình người ta, đuổi vợ trước của Lâm Thế Hiền đi, kết quả thì sao, sống ở nhà họ Lâm mà lúc nào cũng bần cùng không chịu nổi, muốn mua một cái vòng tay mà phải lấy vòng tay của mình ra thế chấp mới mua nổi.
Thế mà vẫn thường xuyên dẫn con gái tham gia các buổi tiệc trà, nói thật, hai mẹ con nhà họ đúng là thảo mai từ trong xương, hơn nữa đứa nhỏ còn mưa dầm thấm đất, trò giỏi hơn thầy luôn.
Bà Tô lại nói: “Nghe bảo Lâm Thế Hiền cưỡng ép cô năm nay phải sinh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/doc-sung-cong-chua-nho-cua-tam-nguoi-cau-tieu-tuc-bao-dang-gom-/3711010/chuong-921.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.