🔔 Tham gia cộng đồng đọc truyện online trên Telegram:  https://t.me/+_tC4EYqfkw83NTE1
Chương trước
Chương sau
Tô Tử Du nói: "Chú năm, chú đừng nói nữa, chú làm vậy không phải đang giúp sức mà là tự dâng đầu cho người ta đấy!"

Người ta hao tâm tổn trí tìm cách giết chết nhà họ Tô để Túc Bảo không còn người nương tựa và sụp đổ đó thôi.

Chú năm thì hay rồi, chủ động dâng đầu cho người khác. Tô Nhạc Phi sờ mũi, chẳng phải do anh cuống quá hay sao? Mộc Quy Phàm nói: “Cách phòng thủ tốt nhất chính là chủ động tấn công.”

Anh tiện tay lấy một cuốn sổ và một cây bút trên bàn rồi nói: “Bình Đẳng Vương đã đến nhân giới, nhưng gã chỉ rình mò thôi.”

"Vừa rồi gã trốn trong chiếc vòng tay của Mộc Mỹ Hoa để chờ cơ hội. Rõ ràng gã không phát hiện ra Túc Bảo, cho nên bây giờ lợi thế của chúng ta là..."

Mộc Quy Phàm viết ba chữ “điện Diêm Vương vào sổ tay của mình. Dừng một chút, anh lại viết thêm tên Túc Bảo.

"Túc Bảo có năng lực chiến đấu nhất định, nhưng suy cho cùng năng lực đó chưa đủ để đánh thăng Bình Đẳng Vương."

Bé có thể tiêu diệt âm hồn trong chiếc vòng tay chỉ bằng một mũi tên, nhưng lại không thể giết chết đối thủ chỉ bằng một đòn.

Theo lời sư phụ của Túc Bảo nói, khi nào Túc Bảo đủ mạnh, bé có thể khiến đối phương hồn bay phách tán dễ như trở bàn tay, nhưng hiện giờ bé chỉ có thể đập một cái lỗ trên đầu đối phương.

Vũ khí dẫu tốt đến đâu cũng phụ thuộc vào sức mạnh của người sử dụng nó.

Mộc Quy Phàm vẽ vài dấu "+" sau từ "Túc Bảo' rồi nói: 'Sức mạnh cần được cải thiện."

Anh tiếp tục viết: "Đối phương chính là Bình Đẳng Vương. Với sự xảo quyệt và mức độ sợ chết mà Túc Bảo miêu tả, âm hồn bị tiêu diệt hôm nay chắc chắn

không phải là con người thật của gã."

Túc Bảo giơ tay: "Vấn đề này con biết! Đối phương chính là phân thân của đối phương!"

Tuy Túc Bảo nói hơi phức tạp, nhưng Tô Nhất Trần hiểu, các anh của Túc Bảo cũng hiểu.

Hân đầu to: "¿¿¿¿¿”

Trên đời này có việc gì khó hơn bài tập về nhà không? ?

Cô bé bối rối nhìn những thứ trong cuốn sổ, đầu óc trống rỗng.

Tô Tử Tích đưa ra một cuốn sổ: "Anh có thể giúp em đó Túc Bảo." Mộc Quy Phàm mở cuốn sổ ra, nhìn thấy trên đó vẽ một bảng dữ liệu... Tên: Túc Bảo.

Sức tấn công: 800 (giá trị đầy đủ 10.000+, các kỹ năng khác không được phát triển và không thể định lượng).

Nghề nghiệp: Đạo sĩ (gạch chéo) Diêm Vương. Sinh lực: 500 (giá trị đầy đủ 1000, sẽ giảm sau khi bắt quỷ hồn). Tốc độ: 80 (giá trị đây đủ là 1000, chân ngắn quá chậm, tốt nhất là flash).

Vũ khí: Búa vàng tím, Lưới trói buộc linh hồn, La bàn bát quái, Bùa quỷ, điện Diêm Vương, cung tên âm khí, năm ác quỷ.

Tỷ lệ trúng: 100% Thần thú theo bên cạnh: Một sư phụ và một người ba.

Phục hồi: 900 điểm (dựa trên phân tích dữ liệu hiện có, giá trị đầy đủ dự kiến là 1.000 điểm).

Ẩn náu: 500 (dựa trên phân tích dữ liệu hiện có, giá trị đầy đủ được đặt dự kiến là 1.000 điểm).

Có thể thấy một số dữ liệu mới được thêm vào, khó trách khi nói chuyện, cung phản xạ của Tô Tử Tích luôn rất dài, hóa ra là cậu đang ghi nhớ những thứ này.

Mộc Quy Phàm chỉ vào cột thần thú: “Không, thần thú ở đây có ý gì?” Tô Tử Tích nghiêm túc giải thích: “Trong game, nhân vật có thể mang theo thú cưng, thông thường thú cưng có thể giúp nhân vật nâng cao sức chiến đấu...

Những thứ này có thể gọi là thú cưng... hoặc thần thú.”

Đột nhiên bé không còn cảm thấy cô đơn nữa!

Trước kia việc bắt quỷ đều là việc của riêng bé.

Bây giờ mọi người đều cùng nhau nghĩ cách.

Tốt quá...

Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.