Kỷ Trường ói ra máu.
Hắn gồng mình chống đỡ trong miệng âm mạch, nghiến răng nghiến lợi tức giận nói: "Ngươi biết thân phận của Túc Bảo khi nào?"
Kỷ Trường vừa thốt ra câu hỏi đó đã ngay lập tức biết đáp án, âm mạch được. sinh ra từ trời đất nên có khả năng cảm nhận rất mạnh mẽ.
€ó lẽ ngay từ lần đầu tiên Túc Bảo đặt chân lên ngọn núi hoang vu, âm mạch đã biết thân phận của bé.
Thế nên, dù âm mạch biết Tô Tử Du có dòng máu thuần khiết hơn và thông minh hơn trong số hậu duệ của Vu thần thì nó cũng không ra tay với cậu.
Nó làm tất cả để mai phục và chờ đợi Túc Bảo rơi vào cái bẫy của nó! "Ngươi đoán đúng rồi... Đáng tiếc đã quá muộn...!"
Âm mạch biến thành hình rồng, trong mắt rồng phát ra một luồng ánh sáng khá tối, sau đó rồng mở mắt.
Âm mạch đã hoàn toàn thành hình!
Kỷ Trường thầm than: “Hỏng rồi!”
'Túc Bảo... Túc Bảo vẫn đang đợi hắn!
Mặc dù bé là tiểu Diêm Vương nhưng bây giờ bé chỉ là một đứa trẻ bốn tuổi. Hắn muốn ra ngoài, Túc Bảo vẫn đang đợi hắn...
Kỷ Trường lại hét lên, nhưng lần này hắn chỉ cảm nhận được sự bất lực, âm mạch đã nhiễm chút khí tức của điện Diêm Vương nên có thể áp chế hắn!
Tiếng cười đắc ý lại vang lên: "Đừng lo lắng... Ta cảm nhận được điện Diêm Vương rồi... nó đang đến gần đấy!"
"Chắc chắn con nhóc kia đã bị mê hoặc và moi trái tim
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/doc-sung-cong-chua-nho-cua-tam-nguoi-cau-tieu-tuc-bao-dang-gom-/3710957/chuong-868.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.