Cô ấy tủi thân, trốn vào góc khóc thầm.
Cô ấy càng khóc thì quỷ mít ướt càng hạnh phúc. Thật tuyệt... quả nhiên cần có một ký chủ!
Quỷ mít ướt cảm thấy tà khí vừa tiêu hao một nửa lập tức quay trở lại, tuy ít hơn trước đây một chút nhưng vẫn tốt hơn là không có gì.
“Sau ngày hôm nay, nhanh chóng khống chế Ngô Tư Cần từ chức và chạy trốn...” Quỷ mít ướt lập ra kế hoạch, “Chắc chắn không thể ở lại Tô Thị lâu!!”
Hôm nay nó đã may mắn thoát được một kiếp nạn.
Đang suy nghĩ, quỷ mít ướt chợt nghe thấy một giọng nói vang lên: "Này, dì trốn một mình ở đây làm gì vậy?"
Khi quỷ mít ướt ngẩng đầu lên thì sợ hãi đến độ suýt chút nữa hồn bay phách tán.
Nó không cần ký chủ nữa, nhấc chân chạy trốn!
Một giây tiếp theo, Túc Bảo vỗ nhẹ nó rồi nói: "Gọi ba đi nào!"
Mọi người: Ngô Tư Cần lơ mơ nói: 'Ba...Ba?"
Quỷ mít ướt cũng ngơ ngác, Túc Bảo chỉ vỗ nhẹ một cái mà nó không thể chạy trốn được nữa! ?
Sở dĩ nó có thể sống sót an toàn nhiều năm như vậy hoàn toàn là nhờ nguyên tắc 'chạy trốrr.
Hễ nghi ngờ lập tức bỏ chạy! Nếu có gì đó không ổn, hãy chạy!
Nếu thấy người trước mặt trông quen quen nhưng không nhận ra thì cũng chạy!
Nó rất chuyên nghiệp trong việc chạy trốn.
Nhưng hôm nay nó đã thất bại.
Quỷ mít ướt bất lực nằm trên đầu Ngô Tư Cần, bắt đầu khóc: "Sao
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/doc-sung-cong-chua-nho-cua-tam-nguoi-cau-tieu-tuc-bao-dang-gom-/3710920/chuong-831.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.