Khúc Hưởng khó chịu, nhưng còn có thể làm sao được, nhân viên vô tình đụng phải anh ấy, lẽ nào dứt khoát đuổi việc nhân viên ư?
Yêu cầu cô ấy bồi thường sao? Nhìn thôi cũng biết cô ấy đền không nổi!
Khúc Hưởng thực sự tức giận.
Nhìn thấy khuôn mặt u ám của Khúc Hưởng, cô gái càng khóc to hơn: "Tôi thực sự không cố ý... Trợ lý Khúc, giá bao nhiêu, tôi sẽ đền anh, hu hu hu, tôi sẽ mua một cái mới đền cho anh nha."
Nước mắt cô gái rơi lã chã như thể Khúc Hưởng đã làm gì có lỗi với cô ấy.
Khúc Hưởng không nói nên lời: “Cô đền không nổi đâu!”
Cô gái túm lấy tay áo Khúc Hưởng, nghẹn ngào nức nở nói: "Là do tôi phạm lỗi, bao nhiêu tiền tôi cũng sẽ đền anh."
Khúc Hưởng cau mày, giật tay áo ra. "Chiếc đồng hồ này của Tô tổng. Nó có giá 100 triệu tệ. Cô lấy gì mà đền?”
Cô gái sửng sốt, sau đó càng khóc to hơn: "Sao lại như thế này... Tôi phải làm sao đây? Tôi nên làm gì bây giờ?"
Nghe tiếng khóc của cô gái, Khúc Hưởng thấy phiền muốn chết, dường như cô ấy không biết làm gì ngoài việc khóc.
Thôi cứ xem như mình gặp xui xẻo đi, Khúc Hưởng gói lại chiếc đồng hồ rồi chuẩn bị đi thưa chuyện với ông chủ, sau đó mới lấy đồng hồ đi sửa.
Vết xước như thế này có thể sửa được nhưng cuối cùng chiếc đồng hồ sẽ không hoàn hảo nữa.
Không ngờ cô gái lại nắm lấy tay Khúc Hưởng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/doc-sung-cong-chua-nho-cua-tam-nguoi-cau-tieu-tuc-bao-dang-gom-/3710917/chuong-828.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.