Túc Bảo ngạc nhiên: "Chị Hân Hân nói không phải mắng người, là bà nội, cũng chính là bà nhal”
Tô Ý Thâm
Cái đó gọi là grandmother."
Có ai không, kéo đứa nhỏ học hành vớ vẩn Hân Hân này ra ngoài xử bắn năm phút đi!
Lúc này số liệu trên màn hình từ từ tăng lên.
Nhịp tim Diêu Linh Nguyệt vẫn không tăng lên nhưng máu lại lưu thông rất nhanh.
Không thể tin nổi!
"Nhiệt độ cơ thể 15 độ..." Quá vô lý!
Cũng không thể viết ra được.
Bên ngoài, cách một cánh cửa, Tô Tử Du vội hỏi: "Cậu nhỏ, đây có nghĩa là gì?”
Tô Ý Thâm im lặng một lúc rồi nói: "Có nghĩa mẹ con là một thi thể ấm áp...
Thi thể ấm áp. Túc Bảo cảm thấy đây là miêu tả chính xác nhất.
"Nhiệt độ cơ thể cũng là 15 độ, vì sao lần trước lại lạnh như băng còn lần này lại lành lạnh?"
Túc Bảo nghi ngờ hỏi.
Tô Ý Thâm nói: "Vì trời lạnh, đó là cảm giác ảo thôi."
"Tay lạnh sờ 15 độ sẽ có cảm giác ấm, tay ấm sờ 15 độ cảm giác lạnh, có lẽ là vậy."
Túc Bảo hiểu ra vấn đề.
Cho nên anh nhỏ mới nói tay mợ cả lạnh như băng, còn anh cả lại nói tay mợ cả ấm.
"Tay anh cả lạnh!" Túc Bảo làm như thật gật đầu kết luận, trong tay bé còn cầm một quyển vở, bắt chước dáng vẻ Tô Ý Thâm viết viết vẽ vẽ.
Tô Ý Thâm cười: "Đúng."
Anh nhéo mũi cô bé, trong mắt đều
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/doc-sung-cong-chua-nho-cua-tam-nguoi-cau-tieu-tuc-bao-dang-gom-/3710908/chuong-819.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.