Chương trước
Chương sau
Diêu Kính Vân ngây người một lúc thì bị một cái đầu vô cùng cứng đâm mạnh vào mặt, mũi cũng lún xuống, có thể thấy được vầng trán cô ấy dùng sức nhiều thế nào.

“Đáng chết...!” Ông ta che mũi mắng to.

Diêu Linh Nguyệt nhìn ông ta chằm chằm, trong miệng không ngừng nói: “Cmn... Cmnl”

Khá lắm, có thể đọc liên tục hai lần cmn nữa.

Tất cả mọi người đều trợn tròn mắt nhìn.

Nhất là cảnh sát.

Nếu nói vừa rồi động đậy tay có thể do có người âm thầm điều khiển tượng. Nhưng bây giờ thì còn có thể giải thích gì nữa?

Thi thể có thể đột nhiên lao đến dùng đầu của mình đập vào đầu người ta sao?

Thi thể có thể nói emn được sao?

'Túc Bảo đang ngây người cuối cùng cũng hoàn hồn, đập mạnh như vậy, sợ cô ấy đập méo cả đầu mình mất.

Túc Bảo nhanh chóng đi lên giữ cô ấy lại: “Mợ, được rồi được rồi!”

Ánh mắt Diêu Linh Nguyệt di chuyển, thấy nhị trưởng lão họ Diêu thì tiến lên như đang ở độ tuổi phản nghịch: “Tôi... cmn!”

Nhị trưởng lão họ Diêu còn kinh ngạc hơn cả Diêu Thi Duyệt và Diêu Kính Vân. Chung trùng trên người Diêu Linh Nguyệt là ông ta tự tay bóp chết.

Cô ấy nên sớm chết từ lâu rồi mới đúng, vì sao lại có thể nhảy nhót lung tung ở chỗ này dùng đầu mình đập vào đầu người khác như vậy.

Cho nên trong lúc ông ta không ngừng nghỉ ngờ năng lực của bản thân thì Diêu Linh Nguyệt đã lao đến trước mặt, húc ông ta bay ra ngoài...

Âm... Nhị trưởng lão họ Diêu bị húc bay xa 2m, ông ta ngã xuống bãi cỏ.

Lúc này có một con chim màu xanh biếc đột nhiên bay đến hô to: “Người đâu, cho ông ta ăn một cân bánh! Người đâu, cho ông ta ăn một cân bánh!”

Nó vừa dứt lời thì bên trên cũng như bắt đầu đánh bom.

Phân chim nóng hổi vô cùng chuẩn xác rơi vào miệng nhị trưởng lão nhà họ Diêu...

Mọi người nhà họ Tô: Tôi là ai, đây là đâu, con chim này đang làm gì vậy... Ngay cả cảnh sát cũng há hốc miệng.

Nhị trưởng lão họ Diêu chưa bao giờ bị sỉ nhục, hơn nữa đối phương lại còn là một con chim!


Nhị trưởng lão nhà họ Diêu vẫn có chút năng lực.

'Tấm bùa lao đến như một mũi tên, Tiểu Ngũ vừa cất cánh thì đuôi đã bị đốt cháy.

Bùm... Một ngọn lửa xanh lục xuất hiện.

Tiểu Ngũ lập tức gào to lao về phía Túc Bảo: “Cmn! Cmn! Cứu mạng! Đốt trúng chim rồi!”

Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.