Diêu Thi Duyệt nghĩ rất hay, lúc nhà họ Tô rơi vào khủng hoảng cô ta vì việc nước quên tình nhà cứu nhà họ Tô, lập tức trở thành ân nhân nhà họ.
Đáng tiếc đầu óc lại không có, cũng không nghĩ thử xem bây giờ cô ta xác nhận nhà họ Tô giấu xác, người khiến nhà họ Tô “gặp nạn”, chẳng lẽ không phải do chính cô ta sao?
'Túc Bảo lắc đầu: “Sư phụ, đầu óc của cô ta có phải bị ăn rồi không?”
Kỷ Trường: “Ừm.”
Túc Bảo: “Ai?”
Thật sự bị ăn rồi?
Kỷ Trường: “Đừng nói chuyện, giải quyết chuyện trước mắt trước.”
Túc Bảo lập tức che miệng mình lại.
“Thi thể?” Tô Nhất Trần lạnh lùng nói: “Cô đang nói cô ấy sao?”
Anh vừa nói vừa quay đầu sang bên.
Hả? Người đâu?
'Tô Nhất Trần ngạc nhiên, vừa rồi khi cảnh sát và mấy người nhà họ Diêu vào cửa Diêu Linh Nguyệt vẫn ở trong phòng khách.
Vì thay đổi và đứng với mấy người giúp việc trong góc nên mấy người Diêu Thi Duyệt không để ý đến cô ấy.
Không ngờ bây giờ lại không thấy người nữa rồi?
Chú Nhiếp lập tức thấp giọng hỏi: “Dì Ngô, mợ cả đâu Mẹ Ngô cũng trợn mắt: “Vừa rồi vẫn còn ở đây mài!” Nhị trưởng lão họ Diêu cười lạnh: “Sao vậy, không diễn nổi nữa chứ gì?”
Diêu Thi Duyệt: “Đương nhiên không có ở đây rồi! Thi thể sao lại ở đây được...”
Diêu Kính Vân: “Không phải lục soát là biết sao?”
Ông ta không còn chiếc răng nào, mở miệng nói giống như
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/doc-sung-cong-chua-nho-cua-tam-nguoi-cau-tieu-tuc-bao-dang-gom-/3710889/chuong-800.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.