“Bản mệnh Chung Trùng, côn trùng đã bị gieo vào trong cơ thể cô ấy từ khi cô ấy mới sinh ra.” Kỷ Trường kiểm tra, lắc đầu nói: “Nó đã hòa làm một với cô ấy, rất khó lấy ra.”
Túc Bảo: Được rồi, RẤT KHÓ lấy ra tức là VẪN CÓ THỂ lấy ra được.
Bé tiến lại gần và xem xét một cách cẩn thận.
Kỷ Trường tiếp tục nói: “Dựa theo những gì Diêu Kính Vân nói thì chắc hẳn nhà họ Diêu là gia tộc Vu thần. Làm Vu thần quả thực là một nghề vĩ đại vào thời cổ đại. Họ có thể gọi gió và mưa, còn dám cướp người từ địa ngục. Diêm vương ra lệnh cho người ta chết vào canh thứ ba. Họ dám giữ người cho đến canh thứ năm”
“Các Vu thần bản chất là người tốt, bởi vì năng lực của bản thân nên họ có những yêu cầu rất khắt khe đối với con cháu trong gia tộc. Dù là con cái sinh ra trong gia tộc này hay là đệ tử thu nạp từ bên ngoài, bọn họ đều gieo côn trùng vào. cơ thể theo cách gọi là Bản mệnh Chung Trùng để trói buộc...”
"Nhưng sức mạnh gia tộc càng lớn càng dễ có những thứ không an phận, bàng môn tả đạo cũng nhiều. Trên thế gian có những nhánh Vu Chung luôn âm
thầm hại người khiến người ta phải khiếp sợ..."
“Gia tộc Vu thần trói buộc đệ tử thông qua việc gieo côn trùng vào tim, quyền sinh tử nằm trong tay người đứng đầu gia tộc...
Túc Bảo: Được rồi, côn trùng ở trong tim!
Bé dùng hai tay
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/doc-sung-cong-chua-nho-cua-tam-nguoi-cau-tieu-tuc-bao-dang-gom-/3710881/chuong-792.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.